🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Từ bữa cơm tối đó, suốt nửa tháng Tiêu Chấn cũng không gặp lại Tô Cẩm, tiểu phụ nhân bình thường không có chuyện gì còn sẽ đến Tiền viện, giống như trong một đêm bị hậu viện trói buộc hai chân, nếu không phải trong miệng A Mãn để lộ ra mẫu thân vừa nói vừa cười chơi với bé thì Tiêu Chấn cũng hoài nghi có phải Tô Cẩm biến mất như không khí rồi không.

Nửa tháng, vết thương của Tiêu Chấn đã khép lại, nếu không dùng quá sức để làm việc thì không có gì đáng ngại, Tiêu Chấn thật sự chịu đủ những ngày buồn bực trong phòng suy nghĩ lung tung rồi, muốn đi tìm Liêu Vương đề nghị lập tức khôi phục công vụ, nhưng Liêu Vương lại ngã bệnh, nghe nói từ lúc bị thích thích khách tập kích ở trường Tùng Lĩnh, Liêu Vương ăn ngủ không yên tinh thần hoảng hốt nằm liệt trên giường, hoàn toàn đứng lên không nổi. . . . . .

Liêu Vương ngã bệnh dâng tấu chương trần thuật bệnh cho triều đình, sau đó đóng cửa từ chối tiếp khách, trừ khi có quân vụ khẩn cấp thì người nào cũng không gặp.

Tiêu Chấn là thuộc hạ phụng mệnh nghỉ phép, không thể làm gì khác hơn là tiếp tục ở nhà dưỡng bệnh.

Đầu mùa đông ở Bắc Địa nhiều gió, ngày hôm đó hiếm khi ánh mặt trời trên cao chiếu xuống không gió cũng không mây, A Mãn cầu xin mẫu thân cùng nàng đến vườn hoa nhỏ nhà mình chơi, mặc dù hoa đã tàn, lá cây cũng rụng, nhưng trong vườn hoa có xích đu gần đây A Mãn rất thích.

Tô Cẩm ngồi ở đầu

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-huong-khue/1151469/chuong-39.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.