Editor: Cà Rốt Hồng - Diễn Đàn
Tiêu Chấn không nhận lời của ông ta, Liêu Vương không thể làm gì khác hơn là hỏi:"Sau này ngươi có tính toán gì không?"
Tiêu Chấn thẳng thắn nói: "Thảo dân kiếm chút công việc ở tiệm gạo Phúc Vận, nuôi sống gia đình cũng đủ rồi."
Liêu Vương cười khổ: "Một thân võ nghệ của ngươi, vác gạo chuyển lương có hơi phí tài năng, vẫn nên tới bên cạnh Bổn vương làm việc đi, Hung Nô nhiều lần xâm phạm biên cương Đại Chu ta, triều đình cần tướng tài như ngươi vậy."
Năm trước trên chiến trường, Tiêu Chấn xông phá trận địa địch đầu tiên, liên tiếp giết mấy vị đại tướng Lương Quốc, Liêu Vương ở phía xa thấy rất rõ ràng, đã sớm sinh lòng yêu tài. Tháng giêng ở Kinh Thành, Lý Ung vu hãm Tiêu Chấn, trong lòng Liêu Vương biết rõ nhưng không có vạch trần Lý Ung, vì chính là chờ triều đình vứt bỏ Tiêu Chấn rồi, ông ta mới chớp thời cơ nhét Tiêu Chấn vào dưới trướng.
Vì vậy, ngay từ lúc sau khi Lý Ung trở lại Chương Thành tuyên chỉ, Liêu Vương liền sai người trông chừng hành tung của Tiêu Chấn, kéo dài đến tháng ba mới hiện thân, là tránh dẫn tới triều đình hoặc Tiêu Chấn nghi kỵ.
Đối mặt với Liêu Vương có ý cất nhắc, Tiêu Chấn lại bất vi sở động, quỳ xuống nói: "Đa tạ ý tốt của vương gia, chỉ là thảo dân vui với tự tại ở phố chợ đầu đường hơn, không muốn cuốn vào quan trường nữa."
Liêu Vương buồn cười, nhìn hắn nói: "Nhìn ngươi cao gần chín thước, hùng vĩ uy vũ, một thất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-huong-khue/1151453/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.