Tôi thắc mắc sắp vào lớp rồi tụi nó còn kéo nhau đi đâu. Việt có vẻ hiểu ý tôi, nó lên tiếng: "Hai tụi nó đi hẹn hò rồi."
Vốn biết đấy chỉ là câu nói đùa thôi, nhưng ngẫm lại thì cũng rất có lý. Dù sao hai người họ nhìn cũng rất đẹp đôi, đều là trai tài gái sắc.
Tôi rũ mắt xuống tỏ vẻ không quan tâm, tiếp tục ăn bánh.
Việt đặt đầu tôi lên vai nó, lảm nhảm hát: "Mọi chuyện buồn cũng sẽ qua thôi vì có anh ở đây rồi, tựa vào vai anh đi em sẽ thấy bình yên~🎶"
Tôi cũng phối hợp theo đập tay vào lòng nó nhẹ nhàng tỏ vẻ uất ức. Một màn ân ái này vừa vẹn bị Hoàng đứng ngoài cửa và các bạn học chứng kiến.
Trong đó có con bé Đào Thị Trang- bạn thân Huyền Châm ồ lên một cái thật lớn, miệng cười toe toét:
-Bắt quả tang hai bạn lén chơi bê đê trong trường học nhé!!
Tôi nuốt khan, trái tim đập nhanh như muốn bay ra khỏi lồng ngực, mắt tôi hướng ra ngoài cửa nhìn Hoàng.
Tôi định đẩy thằng Việt ra giải thích, thì Việt giữ chặt vai tôi lại, ôm tôi vào lòng, giọng nói men hơn thường ngày, kéo khóe miệng lên cười đểu một cái nói với Trang:
-Tụi tao chơi bê đê công khai, có gì mà lén lút đâu gái.
Nguyễn Minh Việt 10 điểm lý luận ạ.
Tôi liếc mắt nhìn thái độ của Hoàng, thấy nó hơi nhíu mày nhẹ, nhưng vẻ mặt vẫn bình thản, còn cười cười hùa theo.
Đúng rồi, có gì đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-xuc-ki-la/2984433/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.