《Chương này được viết dưới góc nhìn của Kiều Anh Hoàng.》
Cuối cùng thì giờ nghỉ trưa cũng đã tới, tôi nhanh chóng bám đuôi Nhật Hạ mè nheo đòi đi theo, cùng nhau ăn trưa mới chịu.
Còn thằng Nguyễn Minh Việt á? Tôi đá con gà mái đấy ra bên chuồng gà trống Nguyễn Bảo An rồi.
Vấn đề là bây giờ bạn nhỏ không thèm để ý tới tôi luôn, một mực nhất quyết không cho tôi ngồi bên cạnh. Đúng là ban nãy tôi chơi ngu thật rồi.
Tôi đành không cam tâm lắm mà phải ngồi phía đối diện nhìn bạn nhỏ.
"Nhật Hạ ơi... Nhật Hạ giận mình à? Sao Nhật Hạ không nhìn mình thế?"
"Ban nãy mình chỉ tính chọc Hạ một tí thôi, Hạ đừng giận mình nữa nhé? Mình biết lỗi rồi."
Nhật Hạ vẫn cúi đầu không nhìn tôi, miệng lẩm bẩm: "Mày đùa chẳng vui tẹo nào."
Tôi rối rít trả lời: "À không Hạ giận cũng được, nhưng đừng phớt lờ mình nữa mà..."
"Đỗ Nhật Hạ ơi..."
"Đỗ Nhật Hạ à..."
"Dm sao mày phiền thế không biết. Tập trung ăn đi và nói ít lại, nếu không tao sẽ đéo quan tâm mày nữa." Hạ ngẩng đầu lên nhíu chặt chân mày rồi ném cho tôi một ánh nhìn đánh giá, sau đó giận dữ gắp mấy củ cải trắng vào miệng nhăn nhó nhai.
Bạn nhỏ của tôi không thích ăn củ cải trắng.
"Dạ dạ." Tôi ngoan ngoãn gật đầu cười khẽ.
Nhật Hạ lạnh nhạt đáp trả lại tôi: "Thôi đừng có giả nai với tao nữa, ớn quá cơ."
Tôi phụng phịu không nói lại Hạ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-xuc-ki-la/2981124/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.