Tối hôm ấy Hoàng đưa tôi về nhà, tôi bảo nó đứng ở ngoài cổng đợi tôi một lát để mình chạy lên phòng mang cái này xuống.
Là món quà sinh nhật hôm trước tôi cùng Minh Việt đi chọn và một chiếc bánh kem nhỏ tôi tự làm theo công thức trên mạng.
"Giờ thì quà của tao nè, nhớ để bánh trong tủ lạnh để không bị hỏng nha."
Hoàng nhận lấy quà rồi mắt lấp lánh nhìn tôi hỏi nhỏ: "Cho mình thơm má Hạ được không?"
"Tất nhiên là không rồi." Tôi thản nhiên đáp lại nó.
"Ơ..."
"Muộn lắm rồi đấy mày mau về đi. Ok bye~" Tôi ngắt lời không cho Hoàng nói tiếp rồi lùi về phía sau vài bước đóng cổng lại, vẫy tay chào tạm biệt nó.
"Được rồi, Hạ ngủ ngoan nhé."
"Ừ ngủ ngon."
Tôi quay lưng lại đi vào nhà thì thấy mẹ mình đang khoanh tay đứng dựa vào cửa, mắt nhìn thẳng tôi đăm chiêu suy nghĩ.
"Ôi mẹ làm con giật cả mình! Muộn rồi sao mẹ chưa ngủ thế?" Tôi nghiêng đầu nhìn mẹ, cố gắng hiểu được cảm xúc phức tạp trong đôi mắt sâu thẳm kia.
Mẹ lờ đi câu hỏi của tôi, tay áp nhẹ lên má thở dài:
"Haizz...Vậy mà mẹ còn tưởng con làm bánh kem tặng cho con bé nào. Hóa ra là làm bánh tặng cho thằng nhóc Hoàng."
"Ui mẹ sao vậy, tại hôm nay là sinh nhật của nó mà." Tôi cười nhạt giải thích.
"Thế à?"
"Vâng."
Một vài giây sau thì mẹ thấp giọng nhẹ nhàng nói với tôi: "Nhật Hạ này, con là con trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-xuc-ki-la/2981120/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.