Đào Dụ Ninh sống một ngày bằng một năm.
Trước đây khi mỗi ngày đều ở cùng một chỗ với Dư Hiện, cậu không cảm thấy mình lại yêu người kia đến như vậy, kết quả vừa xa nhau, liền nhận ra linh hồn nhỏ bé của mình đã bị người kia xách đi.
Gần cuối năm, mọi người đều chuẩn bị thi học kỳ, Đào Dụ Ninh một bên học hành một bên bấm ngón tay tính nhẩm đến ngày gặp lại Dư Hiện, còn Thiệu Tinh thì lại một bên học một bên khóc.
"Đừng khóc nữa." Đào Dụ Ninh nói, "Đàn ông hai chân đâu đâu cũng có, vẫn còn cái khác mà."
Thiệu Tinh nói: "Vậy nếu Dư Hiện chia tay với cậu, cậu sẽ không khóc ư?"
Đào Dụ Ninh bĩu môi: "Không có chuyện đó, anh ấy không dám đâu."
Thiệu Sinh khóc càng dữ dội hơn.
Đào Dụ Ninh không biết an ủi người khác, vấn đề này phải để cho Dư Hiện, cậu lôi kéo Thiệu Tinh đến gọi video cho Dư Hiện, kết quả sau khi Dư Hiện an ủi cậu ấy hai câu, hai người Đào Dụ Ninh cũng bắt đầu thấy mệt mỏi, Thiệu Tinh khóc lóc chạy đi.
"Vậy rốt cuộc là ngày đó anh đến, đã mua được vé tàu chưa?"
Đào Dụ Ninh nghĩ đến chuyện này, thầm nói cuối năm không dễ mua được vé, lỡ như Dư Hiện không tới được, cậu chỉ có thể khóc với Thiệu Tinh.
Trái lại Dư Hiện không hề làm cậu thất vọng, trực tiếp móc vé tàu ra.
"Mùng 7 tháng 1 chúng ta bắt đầu thi, ngày 23 anh sẽ tới tìm em, mùng 6
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-xanh-nho/2616527/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.