Lần đầu tiên Dư Hiện nhìn thấy Đào Dụ Ninh là khi tham gia đại hội thể thao của trường, hắn đạt quán quân chạy bộ một trăm mét, thi đấu xong hắn đi đến căn tin để mua nước, vừa ra tới thì thấy một nam sinh mặc đồng phục trốn ở phía sau căn tin, đang ngồi bên mép bồn hoa ngâm nga nghiên cứu mấy bông hoa xinh xinh, tay thì cầm một cây kem.
Trời nóng, kem chảy, nhỏ giọt xuống giày của đối phương.
Hắn đi tới, đưa khăn giấy cho nam sinh kia: "Kem của cậu chảy rồi kìa."
Nam sinh giật mình, run tay, kem trực tiếp rơi xuống giày của Dư Hiện.
Khi ấy hai người bọn họ đều mười sáu tuổi rưỡi.
Dư Hiện cảm thấy nam sinh trước mặt này chính là khắc tinh của hắn, dù sao cũng là giày mới mua, lại bị đổ kem lên như vậy, hơn nữa đối phương còn ngây ngốc không biết xin lỗi.
Nếu không phải nhìn cậu đáng yêu, Dư Hiện đã muốn mắng chửi người, đánh người luôn cũng được.
Hắn nói: "Bạn học, cậu không nghĩ là cậu nên làm chút gì đó sao?"
Một câu nói làm cậu bừng tỉnh, Đào Dụ Ninh lập tức quăng cây kem đi, lấy khăn giấy ướt đến cho Dư Hiện.
Dư Hiện sững sờ: "Làm gì đó?"
Đào Dụ Ninh: "A? Cậu muốn tôi lau cho cậu sao?"
Nam sinh trước mặt này thật sự nhìn có hơi ngu ngốc, nhưng trong cái ngu đó lại lộ ra điểm đáng yêu, Dư Hiện đang giận lắm cũng phải cười.
Hắn cầm lấy khăn ướt, bất đắc dĩ nói: "Thôi được rồi, để tôi tự lau."
Hắn ngồi xổm xuống lau giày,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-xanh-nho/25875/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.