- À,bác gái... - Diệc Phàm vừa nói vừa cúi người
- Phàm Phàm,mau mau theo bác vào trong
*******************
Sau khi người anh cả là Ngân Nhiễm rời đi,Thanh Nguyệt cũng cùng lúc chuyển nhà nên không khí có chút yên tĩnh,không được tự nhiên.Diệc Phàm ngồi yên một chỗ không biết nói gì.
- À... - Tiểu Diệp mở đầu - Trong này có gì thế?Tớ mở ra xem nhé.
- Ờ...bên trong là chút canh xương hầm,cậu cứ tự nhiên.
Tiểu Diệp cẩn thận mở tấm vải bọc phía ngoài để lộ ra chiếc hộp nhựa bên trong.
- Oa,là thật nè
- Con tự mình nấu sao?
- Dạ vâng
Cậu đưa tay lên vuốt mái tóc nâu.Lần nào cũng vậy,cứ hễ ngại ngùng là sẽ vô thức sờ lên tóc như một thói quen chẳng thể bỏ được.Cũng vì thế mà cô bạn Ngân Diệp luôn nhìn ra cảm xúc bên trong con người ít nói ấy.
- Hiếm có thật,con trai ngày nay thường là nấu ăn cho mình còn chẳng biết.
Mẹ Tiểu Diệp chưa cần biết đồ cậu nấu thế nào đã tấm tắc khen ngợi.
- Tiểu Diệp nhà bác lại chẳng phải người giỏi trong việc bếp núc thế này,chỉ mong sau này con bé được người ta cưng chiều thôi.
- Thật trùng hợp quá,cháu có thể nấu ăn
Ai nghe xong liền đứng hình,bà Ngân quay sang nhìn con gái,ánh mắt vô cùng khó lí giải
- Ơ hơ - Tiểu Diệp gượng gạo cười
Để cứu vãn Diệc Phàm đành phải lên tiếng giải thích thêm:
- Ý cháu là...cháu có thể...học nấu vài món từ bác không? Nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-xa-va-chuyen-tinh-duong-den/3419904/chuong-22.html