Nếu nói "rung động" là cảm giác như vừa gặp đã yêu thì ngay ngày đầu tiên gặp cậu tim tớ đã cảm thấy rung động rồi.
- Mẹ ơi, con đi học đây!
- Chờ đã! Sao không để Nhiễm Nhiễm đưa con đi?
Cô gái nhỏ quay lại, vài lọn tóc xanh đen ôm lấy khuôn mặt.Nhìn cô có chút gì đó đặc biệt,chắc rồi: là đôi mắt xanh bạc ấy cùng đường nét thanh tú.
- Bỏ đi mẹ ơi, anh trai con còn bận đi net nữa
- Cái con b-bé...
Ngân Nhiễm đang ăn cũng phải ngoái lại nhìn,nhưng chưa kịp nói hết câu đã bị bà mẹ yêu chiều con gái nhét cho cái bánh vào khuôn miệng.
- Ngân Diệp,em được lắm...cứ chờ đó cho anh.
Cậu vừa nói vừa gật đầu ấm ức,trong khi cô gái nhỏ Ngân Diệp đã khuất sau cửa từ bao giờ.Chả biết chuyện gì lại khiến cô vội vàng như thế nhỉ?
Chuyến xe buýt vào bưởi sớm cũng thật nhộn nhịp,chưa tới bảy giờ mà có vẻ như xe đã chật kín cả người.Ngân Diệp thở dài chọn chiếc ghế cạnh cửa sổ tận hưởng không khí trong lành,thong thả lấy từ túi ra chiếc tai nghe gắn vào máy phát nhạc.
/ Lần đầu gặp nhau tớ đã biết cậu là người đặc biệt/
Một hình bóng nhẹ thoáng qua khung cửa kính,sa vào mắt Ngân Diệp là một nam sinh mặc bộ đồng phục trường,trên vai đeo balo,cậu ta cũng đang nghe nhạc,toát ra vẻ đẹp kì lạ đầy bí ẩn.Thế rồi y như cách nó đến chỉ "thoáng qua" đã vội biến mất.
- -----------------------------------------------
Phía trước đã là trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-xa-va-chuyen-tinh-duong-den/3419883/chuong-1.html