Ngày hôm sau lúc Tống Miên tỉnh lại thì Lục Thanh Hoài đã rời đi, bữa sáng được đặt trên tủ đầu giường, một tờ giấy nhắn và một quà tinh xảo, hẳn là quà sinh nhật, cô đều không chạm vào.
Tuy cơ thể Tống Miên đã được vệ sinh sạch sẽ, nhưng cảm giác êm ẩm và đau nhức vẫn còn ở đó. Hạ thân sưng tấy, đau đớn, tối hôm qua cô bị hắn lăn lộn thật sử thảm. Nói đúng ra, từ khi trở lại thành phố B, Lục Thanh Hoài vẫn luôn không chút cố kỵ, luôn làm đến sau nửa đêm, làm đến khi nào tận hứng mới buông tha cho cô. Tối hôm qua lại càng kịch liệt, rốt cuộc hắn cũng xé nát mặt nạ giả nhân giả nghĩa của mình, ở trước mặt cô điên cuồng bày ra bản tính ác liệt của mình.
Cô ngẩn người một hồi, mới xoa xoa đôi mắt chua xót rời khỏi giường. Cô tùy tiện mặc một bộ quần áo, kéo bức màn ra, ánh sáng mãnh liệt lập tức chiếu vào trong nhà. Tống Miên đứng ở bên cửa sổ nhìn xuống vườn hoa phía sau nhà, dọc theo lối mòn có một người thu rác đang kéo hai cái thùng rác đi ra ngoài, bên trong hai cái thùng rác đều là những đóa hoa hồng kiều diễm, vì bị tùy ý đối đãi nên đã hỗn độn rách nát; một ít hoa nát bị dư ra do thùng rác quá đầy được đặt ở trên cỏ chờ đợi xử lý, từ nhiêu đó cũng thấy được số lượng hoa hồng trên ban công tối hôm qua nhiều như thế nào.
Tống Miên đoán được, có lẽ êm qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu/3493594/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.