Chủ nhật, Lục Thanh Hoài giữ đúng lời hứa dẫn Tống Miên đến trung tâm giải trí.
Tống Miên cực kỳ hưng phấn, hận không thể chơi hết mấy trò chơi ở đây.
Cô và Lục Thanh Hoài đều không sợ độ cao, cho nên tàu lượn siêu tốc, búa tạ, còn có thuyền hải tặc các loại đều thử một lần, chơi rất vui vẻ.
Vào buổi trưa, hai người họ dùng qua bữa trưa tại nhà hàng ở trung tâm giải trí, đến chiều lại tiếp tục vui chơi.
Đầu tiên là chơi một vài trò chơi có lượng vận động không nhiều lắm, sau đó thì chuyển đến cửa nhà ma.
Tống Miên nghe tiếng thét chói tai từ bên trong truyền ra thì có hơi sợ hãi, nhưng lại có chút nóng lòng muốn thử. Cô yên lặng ôm chặt cánh tay của Lục Thanh Hoài.
"Muốn đi vào thử xem sao không?" Lục Thanh Hoài xoa đầu cô, dịu dàng hỏi.
"Mấy người ở bên trong kêu la thảm thiết như vậy, chắc là sẽ dọa người lắm đó." Tống Miên cắn môi, chần chừ nói.
"Không sao, có anh ở đây." Lục Thanh Hoài an ủi cô.
"A Nghiên, anh không sợ ư?" Tống Miên hỏi.
"Không sợ." Lục Thanh Hoài khẽ mỉm tươi cười, trả lời rất nhanh.
Cho dù có sợ thì thứ đáng sợ cũng là quỷ trong lòng hắn mới phải.
Sợ con quỷ tham lam đáng sợ kia cuối cùng sẽ cắn nuốt lý trí của hắn, làm cho hắn mất đi khống chế, làm cho hắn làm ra một vài chuyện điên cuồng và không thể vãn hồi được nữa.
Nhưng mà hắn không sợ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu/3493540/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.