Lăng Vĩ Đình ngồi đối diện với cô khiến cho cô không mấy thoải mái, cả cái việc đêm qua không hiểu sao đêm qua cô lại không nhịn được mà bộc lộ hết tâm tình của bản thân, những điều mình luôn muốn chôn dấu đi không muốn cho anh biết
Lăng Vĩ Đình kể từ lúc ngồi xuống bàn ăn thì luôn để ý đến Tiểu Vi, anh giọng nói nhẹ nhàng thật lòng hỏi
"Tiểu Vi thức ăn không hợp khẩu vị sao "
Tiểu Vi bị hỏi thì ngượng ngùng không biết nói gì ,trong lúc này Vĩ Vĩ lên tiếng với giọng nói trong sáng phá vỡ đi bầu không khí ngột ngạt này
"không đâu mẹ đang hạnh phúc vì được ngồi đây với đầy đủ thành viên đó "
Tiểu Vi nhìn đứa con gái đang phụng phịu ăn ,đôi mắt cô khẽ ướt, khuôn miệng cười tươi nhìn Vĩ Vĩ xong quay sang nhìn Lăng Vĩ Đình
"Hôm nay anh có thể ở nhà một ngày được không, tôi muốn đưa Vĩ Vĩ đi chơi "
Câu nói này của cô như đã buông bỏ tất cả để có thể trở lại bên anh một lần nữa, đây chính là cơ hội mà Vĩ Vĩ và cô dành cho anh, sự tha thứ này cuối cùng thì Lăng Vĩ Đình cũng nhận được lấy, khi anh nghe được cô nói thì cùng lúc anh đã mặc kệ đây là buổi ăn sáng mà chạy lại ôm Chặt lấy người cô nói
"được, được em muốn đi đâu cũng được "
khoảng khắc này như là sự tươi mới rộn nở trong lòng Tiểu Vi, cô khuôn mặt hiện giờ không còn nét buồn bã của những tháng ngày trước, giờ cô như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-tinh-yeu/1744071/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.