Lăng Vĩ Đình lúc này nghe xong mới nhận ra một điều anh cũng đã từng nói như vậy với cô kể cả khi cô đã hỏi anh rằng anh có tin tưởng cô không
Lăng Vĩ Đình nghe được câu trả lời của cô làm cho anh im lặng mà không nói gì, còn về Tiểu Vi cô quay người đi ra sân vườn như đã định, cô quay mặt đi hướng khác mới có thể cười khổ, cô không muốn anh nhìn cô như thế này trong lòng cô muốn hỏi anh rằng
(Lăng Vĩ Đình anh đã làm vậy với Mục Thiên Biên hả)
Tiểu Vi cô thật ra vẫn còn rất quan tâm đến anh nhưng cô lạnh lùng như vậy là chỉ muốn anh hiểu sự việc một cách khách quan hơn thôi, Tiểu Vi cô ra phía sau sân vườn ngồi dưới gốc cây mà không ngừng suy nghĩ ,cô vẻ mặt không mấy thoải mái ,Tiểu Vi ngồi đó lâu đến mức mà làm cô thiếp đi sau đó
vì Tiểu Vi đã sâu vào giấc ngủ nên tiếng bước chân đang tiến đến chỗ cô thì cũng không nghe, Lăng Vĩ Đình chậm rãi bước từng bước đến chỗ cô anh nhìn cô từ trên xuống tay anh vươn ra nhẹ nhàng đặt lên mái tóc xoã dài của cô mà vén gọn lại, ánh mắt anh có phần dịu dàng
Tiểu Vi bỗng giật mình thức giấc cô nhìn người trước mặt ánh mắt vẻ ngạc nhiên
"Lăng Vĩ Đình sao anh lại chỗ này "
Lăng Vĩ Đình thu tay mình lại ánh mắt né tránh rồi khẽ nói
"tôi muốn dẫn em tới một nơi "
Tiểu Vi nhìn anh khó hiểu thật ra anh muốn đưa cô đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-tinh-yeu/1744063/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.