Sau khoảng thời gian gần hai tiếng người trên máy bay thì cuối cùng cũng đến nước Anh
Hạ Tiểu Vi bước chân ra khỏi máy bay bước đi ra khỏi nơi đây chính thức cô đã mở ra một nơi ở mới dành cho cô
Bùi Minh Trực bước theo sau cô đợi xe giọng nói của anh nhỏ nhẹ
"chúng ta về thôi "
Hạ Tiểu Vi quay lại cười nhẹ nhìn anh... nhưng hình như trong nụ cười đó không mấy vui vẻ
"đi thôi "
Hạ Tiểu Vi bước được chưa đầy một bước thì cô đột nhiên cảm giác hơi hoa mắt chóng mặt... mắt nhìn thì cảm giác choáng váng nhẹ nhàng ngã về phía sau
Bùi Minh Trực nhanh tay đỡ lấy cô anh với khuôn mặt nghiêm trọng nhìn cô hối hả gọi
"Tiểu Vi... Tiểu vi... em sao vậy "
anh khẽ lắc người cô nhưng vẫn không thấy cô phản ứng gì... Bùi Minh Trực nhanh chóng bế bổng người cô lên xe.... đưa cô vào bệnh viện
Bùi Minh Trực đứng ngoài cửa phòng bệnh anh cứ đi đi ,đi lại phát chóng mặt.... căn phòng dừng tiếng nói của bác sĩ lại một người đàn ông trung niên bước ra vẻ mặt có chút lo lắng
"anh là người nhà bệnh nhân à "
Bùi Minh Trực khẽ gật đầu nhìn người bắc sĩ
"cô ấy sao rồi "
Người đàn ông đặt tay lên vai Bùi Minh Trực giọng nói nghiêm túc
"vợ đang mang thai cần chú ý hơn... cô ấy chắc là đi một đoạn đường dài nên mới suy giảm sức khỏe ngất lịm đi.... về sau cần chăm sóc tốt hơn ....anh vào thăm bệnh nhân đi rồi tôi sẽ cho người mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-tinh-yeu/1744042/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.