Lăng Vĩ Đình cứ thế mà chà đạp cô thoả mãn cơn giận của mình rồi mới thả cô ra ánh mắt anh nhìn cô như muốn ăn tươi nuốt sống cô nhếch mép lên chứa đầy toan tính
"em tốt nhất là đừng bao giờ nghĩ tới người đàn ông khác một lần nữa.... nếu không tôi sẽ cho em thấy được thế nào là đau thật sự "
Lăng Vĩ Đình nói xong cũng không thèm liếc mắt đến Hạ Tiểu Vi một lần mà bỏ đi luôn .....Hạ Tiểu Vi bị anh đánh đến nỗi không thể dậy nổi người cô co rúm lại áp sát vào bờ tường cô nghe từng tiếng chân của anh rõ ràng nước mắt vô thức mà rơi.... anh đã vô tình như vậy thì cô sẽ toại nguyện anh
"Lăng Vĩ Đình anh đứng lại đó.... "
Lăng Vĩ Đình nghe Hạ Tiểu Vi gọi mình anh khượng người lại quay mặt về hướng cô anh nghĩ rằng chắc cô đã hối hận nhưng không khi anh nghe đến câu thứ hai khiến anh nổi trận lôi đình sắc mặt đen lại ánh mắt đỏ lên
"Lăng Vĩ Đình tôi nói cho anh biết.... từ trước tới nay tôi chưa bao giờ yêu anh... tôi chưa bao giờ.... tất cả tại anh tại anh làm tôi với Minh Trực phải xa nhau... anh là đồ khốn..... "
Lăng Vĩ Đình bước từng bước một dần về phía cô khiến cô hoảng sợ mà lùi về sau đến khi không còn chỗ mà lùi thì cô đã bị anh bóp lấy cằm khiến cô nói lên cũng phát đau
"Lăng Vĩ Đình..... anh muốn làm gì ...anh thả ...ra"
Lăng Vĩ Đình bị cô châm lửa giận lên sắc mặt tàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-tinh-yeu/1744026/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.