Trong căn phòng không gian tưởng chừng như im lặng '''chát ''' tiếng bạt tai vang lên
Hạ Tiểu Vi tay ôm một bên mặt, đôi mắt long lanh rực đỏ khoé mắt bắt đầu rơi những giọt lệ nóng hổi chứa đầy sự thất vọng ,cô cắn nuốt nỗi buồn nghẹn ngào cất giọng nói
"Lăng Vĩ Đình anh lại đi tin ả ta mà không tin tôi "
Trong lòng Hạ Tiểu Vi ấm ức anh thà tin cô ta mà không tin cô để rồi anh ra tay ngay chính người mà anh yêu ! lòng cô đau khổ chua xót cố nuốt hết nước mắt lại nhưng càng như thế nó lại càng trở nên nhiều hơn
Lăng Vĩ Đình đứng đó mà nhìn xuống phía cô khuôn mặt anh không chút giao động, lạnh lẽo chẳng có một tia ấm áp nào dù là nhỏ nhất, anh đưa tay thon dài của mình ra nâng cằm của cô lên khiến cô vô giác mà run sợ
"vậy em nói thử xem trong lúc tôi đi công tác chỉ có 2 ngày thôi em đã đi đâu "
Hạ Tiểu Vi bị anh túm lấy cầm khiến cô có chút đau mà cô lại nghe anh nói vậy vạn phần không biết trả lời ra sao... thực ra trong hai ngày đó cô bàn bạc việc tổ chức một bữa tiệc cho anh nên mới đi tìm Bùi Minh Trực để thảo luận mượn chỗ của anh ta ... mọi việc cô làm cũng chỉ vì muốn tạo bắt ngờ cho anh nhưng anh thì sao
"...."
Lăng Vĩ Đình không nghe được câu trả lời của Hạ Tiểu Vị càng khiến anh trở nên tức giận , anh muốn nghe cô giải thích nhưng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-tinh-yeu/1744023/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.