Tưởng Niệm vốn địnhđi thăm An Chí Viễn, thế nhưng sau một hồi làm ầm ĩ vừa qua, tâm tình cô cũng không được tốt, nếu mà cứ như vậy mà đi, chú An liếc mắt một cáicũng có thể nhìn ra cô không vui, đến lúc đó thúc thúc nhất định sẽ lolắng cho mình, cho nên, cô quyết định để hôm khác đi, chờ tâm trạng tốtmột chút.
Hiện tại An gia chỉ còn lại mình chú An, xưởng cũng đãngừng sản xuất rồi, dì Thu lo lắng chị Tiểu Miểu, cho nên cố ý để cho cô về nhà mẹ đẻ ở, lần đó ở tòa án, nhìn cô ấy kêu gào thương tâm ‘NguyệtLê, em chờ anh, em chờ anh ra ngoài’ lòng của cô cũng tan nát theo, tình yêu vốn là như vậy, nhất mực mù quáng, đối phương không biết làm nhưthế nào để báo đáp.
”Đang suy nghĩ gì vậy?” Tô Thước Cảnh vừa lái xe, vừa quay sang nhìn gương mặt tràn ngập tâm sự của Tưởng Niệm.
Tưởng Niệm quay đầu sang nhìn anh, nở một nụ cười ấm áp, rồi lại thở dài “Tôi chỉ cảm thấy cuộc sống có quá nhiều điều ngoài ý muốn, tốt, không tốt,luôn là đột ngột xuất hiện như vậy, lại hay xảy ra vào đúng thời điểm ta không ngờ nhất, liệu có khi nào tôi có thể có được năng lực dự đoántrước được tương lai hay không?”
Nghe cô nói vô cùng thương cảm, Tô Thước Cảnh ngẩng đầu nhìn lên trời mây, cắn khóe miệng một cái,khoái trá nói “Muốn loại năng lực đó làm gì? Cuộc sống có những điểungoài ý muốn mới trở nên đặc sắc, chuyện ngày mai cô không thể ngờ tới,mới có thể sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-tinh-yeu-gap-go-tong-giam-doc-long-da-doc-ac/554056/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.