Nghe lời nói trắng trợn của hắn, Tưởng Niệm vừa xấu hổ vừa giận dữ muốn đứng dậy, nhưng vì dùng nhều sức, nên đầu gối khẽ đau, lại bị Diêm Thương Tuyệt mượn thời cơ đè lại trên đùi, lúc này, có người gõ cửa văn phòng: “Cốc cốc.”
“Vào đi.” Diêm Thương Tuyệt lạnh như băng lên tiếng, nhưng trước sau vấn giữ lấy Tưởng Niệm, không để cô đứng dậy, còn hay hôn vành tai của cô, khiến cả người cô không được tự nhiên.
Mị Cơ mang một người đàn ông từ bên ngoài bước vào, người đàn ông theo sau Mị Cơ, khúm núm, má trái sưng đỏ không thôi.
Tưởng Niệm cực kì mất tự nhiên muốn đứng dậy, vì cô không thích bị người ta thấy bộ dạng xấu hố này của cô, nhưng mà bàn tay xấu xa của Diêm Thương Tuyệt lại đặt trên đùi cô, nhẹ nhàng vuốt ve.
Cả người Tưởng Niệm cứng ngắt, không dám làm bừa nữa, chỉ có thể để mặc cho hắn ôm.
“Tổng giám đốc.” Mị Cơ đi tới liền thấy Tưởng Niệm e thẹn ngồi trên đùi Diêm Thương Tuyệt.
Lúc này người đàn ông cũng nơm nớp lo sợ cúi đầu: “Chào Diêm tổng.”
“Hi~” Tưởng Niệm nghe tiếng nhìn lại, nhìn thấy là người đàn ông vừa rồi, liền thân thiết chào hỏi, không biết mặt Diêm Thương Tuyệt lập tức lạnh xuống.
Người đàn ông thấy Tưởng Niệm, cũng ngây ngẩn nở nụ cười, lập tức bị ánh mắt căm phẫn của Diêm Thương Tuyệt dọa cho hai chân nhũn ra, mới vừa rồi bị cô gái trước mặt này nhốt trong phòng tối, không nói chuyện cũng không tra tấn, chỉ là lạnh lùng nhìn hắn, suýt nữa dọa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-tinh-yeu-gap-go-tong-giam-doc-long-da-doc-ac/554026/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.