Vươn đôi tay không ngừng lần mò, cố gắng muốn tìm đến cái người đã vứt bỏ cô kia, nhưng không được, không tìm thấy, mãi đến khi ngực bị ai đó bóp mạnh một cái, còn chưa kịp kinh hô ra tiếng, thì mông cũng bị người ta mạnh mẽ xoa nắn, Tưởng Niệm vội vàng gạt bàn tay trước ngực ra, hết sức khủng hoảng, sợ hãi, cả người run rẩy đến thật kịch liệt: “A—“
Tưởng Niệm tùy ý bước loạn trong bóng tối, không biết đụng vào ai, cũng không biết bị ai đụng vào, ôm chặt lấy mình, Tưởng Niệm muốn tìm chút an toàn, thân thể cô không ngừng bước đi, nước mắt lại càng không ngừng chảy được, đầu óc chỉ nghĩ đến cô bị người ta vứt bỏ, đôi chân cũng không ngừng run rẩy, cô sắp đứng không nổi nữa, cô sắp ngã quỵ rồi!!!
Anh đâu? Anh đi nơi nào rồi vậy? có phải bỏ cô lại rồi đi một mình hay không? Hay là---hay là….
Cô không dám nghĩ tiếp phía sau…
Cô không muốn---không muốn tách ra…
Ngay lúc cô vô cùng tuyệt vọng, cánh tay lại bị người ta dùng sức kéo lấy, khiến cô hướng về trước, rất nhanh cô liền dặt mình ở trước ngực hắn, lúc ngửi được mùi vị thuốc là quen thuộc, Tưởng Niệm không hiểu sao an tâm, vui mừng đưa tay vòng chắc lấy thắt lưng của hắn, đầu dịu dàng nằm ngay vị trí trái tim của hắn, nghe được nhịp đập có thể khiến cô cảm thấy an toàn, liền vui đến phát khóc---
Anh vẫn còn đây---thật tốt anh vẫn còn đây!!!
Bởi vì tiếng nhạc quá lớn, lời nói căn bản nghe không được rõ ràng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-tinh-yeu-gap-go-tong-giam-doc-long-da-doc-ac/554001/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.