Chiếc xe hàng nhỏ có chút cũ nát đang đi đến công viên tưởng niệm Thanh Sơn, ngoài cửa sổ gió hơi lớn, làm người ta cảm thấy mát lạnh và thoải mái, mà không khí bên trong xe lại vô cùng xấu hổ, hiển nhiên sự việc xảy ra ban sáng, khiến hai người trong xe có chút ngượng ngùng, vì vậy suốt đường đi chẳng có ai mở miệng.
“À…..lâu rồi cũng chưa vào thành phố, thật sự có thay đổi lớn, rất nhiều tòa nhà trước kia trên con đường anh đi qua giờ cũng không còn, hì hì” An Nguyệt Lê thấy tưởng Niệm dọc đường chỉ ngồi một bên cúi đầu xoắn ngón tay im lặng không lên tiếng, nghĩ là cô vì chuyện lúc sáng mà có chút tức giận, cho nên đi tiên phong phá vỡ bầu không khí yên lặng trong xe.
“Anh Nguyệt Lê, không phải tháng trước anh cùng chị Tiểu Miểu giao hàng vào thành phố sao?” Tưởng Niệm hoàn toàn không hiểu ý của hắn, cho nên câu nói đầu tiên đã khiến An Nguyệt Lê vốn cảm thấy có chút ‘lạnh’ có ý nghĩ: stupid idea rồi. Trời ạ! Thật không biết nên nói cô ngây thơ hay là đần đây? Đây rõ ràng là vì muốn giải tỏa bầu không khí!
Mặt của An Nguyệt Lê có chút giật giật, mồ hôi……không trách cô, thật không trách cô, cũng tại hắn à…., buổi sáng không có chuyện làm hay sao mà đùa giỡn như vậy! Bây giờ không có chuyện làm hay sao mà nói lời ngu ngốc như thế!
An Nguyệt Lê đang muốn nói một chút gì khác, lại cảm thấy điện thoại trong túi quần vang lên, vì vậy hắn lấy một tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-tinh-yeu-gap-go-tong-giam-doc-long-da-doc-ac/553926/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.