Từ lúc bắt đầu cuộc sống ở chung, Hạ Tiểu Muội cảm thấy không thể tiếp tục mặc kệ Thẩm Gia Cẩm như thế được. Việc nhà làm sao cũng phải phân ra làm, người ta trong tuồng Hoàng Mai* không phải đều hát vậy à, "Chàng làm ruộng ta dệt vải, chàng gánh nước ta tưới cây!" Cũng không thể đến lượt nàng, lại biến thành, "Ta nấu cơm ta rửa chén, ta lau sàn ta giặt cả quần áo."
*Tuồng Hoàng Mai vốn gọi là "Điệu Hoàng Mai" hoặc "Tuồng Hái Chè", là loại tuồng dân gian nhỏ được hình thành tại ba tỉnh An Huy, Hồ Bắc. Trong đó có một loại chuyển dần sang khu vực An Khánh lấy huyện Hoài An tỉnh An Huy làm trung tâm, kết hợp với nghệ thuật dân gian địa phương, hình thành bản sắc của mình, ca và thoại đều bằng tiếng địa phương, được gọi là "giọng Hoài" hoặc "điệu Hoài". Những vở tuồng Hoa Mai xuất sắc gồm "Thiên Tiên phối", "Ngưu Lang Chức Nữ", "Hoài âm ký", "Nữ phò mã", "Vợ chồng ngắm đèn", "Cắt cỏ lợn", "Giếng Cây liễu", "Hội cầu Lam", "Gặp giữa đường" v v...
Mà nàng cũng không yêu cầu một vị ‘thần’ tới để cung phụng.
Bán xong đậu hũ, Hạ Tiểu Muội quyết định việc nhà sẽ phân công ra, cố gắng mềm mỏng thương lượng với Thẩm Gia Cẩm.
"Thần Kinh, đến đây, ngươi ngồi đi." Hạ Tiểu Muội mỉm cười dịu dàng.
Thẩm Gia Cẩm vô thức rùng mình một cái, hắn tiến tới trước mặt Hạ Tiểu Muội, tay sờ trán Hạ Tiểu Muội, vẻ mặt lo lắng hỏi, "Nương tử, nàng bị bệnh à?"
Mặt hắn nhất thời suy sụp, cầm tay áo che nửa khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-my-nhan/1491715/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.