Nếu nói trấn Thanh Sơn có gì nổi tiếng nhất, thì phải nhắc tối món đậu hũ của phường đậu hũ Hạ gia! Hạ gia làm đậu hũ vừa mịn vừa nhẵn, vừa mềm vừa non, tựa như bàn tay nhỏ bé đang sắp xếp đậu hũ trước mắt, vừa trắng vừa mịn, thật muốn sờ một cái... 
Bộp! Một cái xẻng gỗ đánh vào móng vuốt nào đó đang có hạnh kiểm xấu. 
Hạ Tiểu Muội hai tay chống nạnh, mắt hạnh trợn tròn, lạnh lùng nói, "Trương mặt rỗ, rút cái chân gà của ngươi lại cho lão nương! Ngay cả đậu hũ của lão nương còn dám ăn! Không muốn sống hả!" 
Ánh mắt mọi người đều ném lên cái tay đỏ ửng vừa bị cái xẻng gỗ đập của Trương mặt rỗ, tay kia vừa xấu vừa gầy, hết sức nhỏ dài, y như cái chân gà! Tất cả mọi người đều cười rộ lên. 
Trương mặt rỗ tức giận rút tay về, nghiêng mắt ngoài cười nhưng trong không cười nói, "Hạ Tiểu Muội chẳng phải ngươi bán đậu hũ sao? Không ăn đậu hũ của ngươi thì ăn đậu hũ của ai đây? Mọi người nói có đúng không?" 
Những lời này của hắn ý vị sâu xa, tất cả mọi người đều bày ra bộ dáng ‘chúng ta hiểu rõ’ cười ầm, Trương mặt rỗ cười khà khà, nghiêng mắt cố ý đảo qua bộ ngực cao vút của Hạ Tiểu Muội. 
Hạ Tiểu Muội năm nay mười bảy tuổi là một tiểu mỹ nhân hàng đầu của trấn Thanh Sơn, khuôn mặt nhỏ nhắn to cỡ bàn tay, còn có dáng dấp động lòng người, nhìn thế nào cũng thấy xinh đẹp. Đôi mắt hạnh long lanh, khiến người ta yêu thích 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-my-nhan/1491709/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.