Chương 25 Nửa lượng bạc Vừa tới cửa thôn, Diệp Cẩm lại bắt gặp Tiêu Duyên. Lần này Tiêu lão cha và Tiêu Cẩn Du không có ở đây, chỉ có một mình hắn, nói là cung tên cũ đã bị cũ không dùng được nữa, lần trước đi trấn trên lại quên mua vì thế lại đi lên trấn một chuyến. Diệp Cẩm chào hỏi với hắn, mang theo Diệp Như và Diệp Qúy lên xe trâu, dọc theo đường đi cũng không nói chuyện gì.
Bởi vì hôm nay không có người đáng ghét, tâm tình Diệp Cẩm vô cùng tốt, trên đường đi ngó đông ngó tây, thường thức phong cảnh ven đường. Thời gian trôi qua rất nhanh, nhanh chóng liền đi tới trấn trên, hai người Diệp Như và Diệp Qúy hứng khởi đến kịch liệt, nhỏ giọng lôi kéo Diệp Cẩm ríu rít hỏi chuyện không ngừng. Hai người một hồi thì hỏi trên trấn trên có gì để ăn, một hồi thì hỏi trên trấn có gì để chơi, cuối cùng lại lo lắng không yên lỡ cua bán không được phải cầm trở về thì phải làm sao khiến cho Diệp Cẩm dở khóc dở cười. Bất quá nàng vãn kiên nhẫn trả lời từng vấn đề cho bọn họ. Sau khi xe trâu đi tới trấn trên, Diệp Cẩm cám ơn thôn trưởng xong liền mang theo hai người bọn họ đi xuống xe, đi thẳng theo dọc đường phố về phía trước. Diệp Như và Diệp Qúy một hồi nhìn ở bên trái một lát lại nhìn sang bên phải, hai mắt tỏa sáng, có quá nhiều thứ không kịp nhìn kéo lê chân đi chầm chậm để nhìn.
Diệp Cẩm đang suy nghĩ tìm một chỗ trống để bán cua, bởi vì Diệp gia thôn cách xa trấn trấn trên, đi tới đây làm chậm trễ không ít thời gian, vị trí tốt ở hai bên trái phải đã sớm bị những người bán hàng chiếm chỗ bày sạp quán xong rồi., lần này nàng thật sự ưu sầu lo lắng. "Diệp Cẩm cô nương." Diệp Cẩm đang vùi đầu đi về phia trước, đột nhiên nghe thấy sau lưng nàng có người gọi, nàng xoay người lại vậy mà lại nhìn thấy Tiêu Duyên, nàng bất động thanh sắc nhíu nhíu mày. Không lẽ sau khi xuống xe trâu hắn vẫn luôn đi theo nàng ư? Tiêu Duyên từ phía sau đi tới, thấy nàng nhíu mày liền hiểu rõ chỉ sợ là nàng đã hiểu lầm, nói rõ nguyên nhân:" Diệp Cẩm cô nương, ngươi đừng hiểu lầm." Có điều đúng thật là hắn vẫn luôn đi theo nàng, Tiêu Duyên tỏ ra có chút áy náy:" Lúc ở trên xe trâu ta chỉ là vừa vặn nghe được các ngươi muốn đi bán cua. Bởi vì ta thường xuyên lên trấn trên bán con mồi cho nên rất quen thuộc với chưởng quỹ của Khánh Phong tửu lâu. Hiện tại đúng lúc các ngươi cần bán cua vì thế liền nghĩ tới hỏi các ngươi một chút . . . . . . . . . . . "
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]