Khi ta về đến phòng mình, đêm đã rất khuya. Nghĩ lại chuyện tối nay gặp nhiều trắc trở như vậy, ta thấy nó tựa như một giấc mộng.
Ta cũng mệt quá rồi, vốn định rửa ráy rồi nghỉ ngơi. Ai ngờ vừa thắp đèn lên, quay người lại, liền trông thấy một mỹ nam tử đang ngồi nghiêng đầu trước tấm bình phong, lặng lẽ nhìn ta.
Là Dịch Thập Lục.
Ánh nến lung linh phản chiếu trên tấm bình phong, lại phản xạ vào đôi mắt sâu thẳm của Thập Lục. Ánh mắt Thập Lục lúc này sáng như sao trời, lặng lẽ nhìn về phía ta. Trong lòng ta run rẩy, kinh ngạc lùi về phía sau hai bước, chẳng lẽ ta lại vào nhầm phòng?
Thập Lục dường như nhìn rõ tâm tư của ta, cười nói: “Đây là phòng của bà bà.”
Ta nhìn trái nhìn phải, không sai, quả nhiên là phòng ta, nếu đã biết là phòng ta, vậy hắn nửa đêm khuya khoắt vào đây làm gì?
Ta sờ lại những nếp nhăn trên mặt, định thần, lạnh lùng “hừ” đáp: “Nửa đêm rồi, Thập Lục còn vào phòng lão thân làm gì?”
“Vì sao muộn thế này rồi mới về?” Thập Lục hoàn toàn phớt lờ câu hỏi của ta, nói thẳng. Kì thực, mấy năm nay, tuy ta là chủ, Thập Lục là tớ, nhưng mọi chuyện của ta về cơ bản đều do Thập Lục lo liệu. Ngày thường cậu ta cũng cực kì quan tâm chăm sóc ta, ta mất tích cả nửa đêm, cậu ta hỏi như vậy, thực ra cũng rất bình thường.
Thế nhưng, ta tận mắt trông thấy cậu ta ở trong Hồng Tụ lầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-luong-duyen-ngoai-truyen-phuong-an-thien-ha/2195715/quyen-2-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.