Trong lòng ta kinh ngạc, xem ra sói ác Lục đã xuất chiêu, những người trong này quả nhiên phần lớn là do hắn tìm đến để xem trò cười của ta.
A Cẩm dường như biết giữa Tây Giang Nguyệt và Hồ Ly có mối liên quan, nghe câu nói ấy, liền không nghĩ đến việc làm loạn nữa.
Hồ Ly chau mày khẽ hỏi ta: “Kẻ nào lại sinh sự thị phi thế?”
Đúng là oan uổng, ta hoàn toàn không biết mình đã đắc tội với sói ác Lục chỗ nào mà hắn lại đối xử với ta như vậy, còn muốn ta mất mặt đến thế.
Hồ Ly liếc nhìn sói ác Lục, dường như đã đoán ra hắn giở trò. Huynh ấy ôm eo A Cẩm, mỉm cười nói: “A Cẩm, chúng ta đi xem kịch nhé?”
Dường như A Cẩm càng tức giận hơn, hất tay Hồ Ly ra nói: “Chàng vẫn còn cười được à, đó là...” A Cẩm nói đến đây, không thèm quan tâm đến Hồ Ly nữa, quay người đi lên lầu trước.
Nhưng ta thì sững người, ái chà, xem ra, giữa A Cẩm và Hồ Ly gian tình không phải ít, dường như còn biết cả quan hệ giữa Kê bà bà và Hồ Ly, chỉ là không biết ta chính là Kê bà bà mà thôi.
Hồ Ly thấy thế, cũng chẳng kịp lo cho ta, co giò đuổi theo.
Ta nhìn Hồ Ly khinh bỉ, quay đầu lướt quanh đại sảnh.
Đại sảnh vốn huyên náo đông người, lúc này chỉ còn lại vài người, trong đó có sói ác Lục và Thập Lục.
Ta hiểu Thập Lục, cậu ta vốn chẳng có hứng thú với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-luong-duyen-ngoai-truyen-phuong-an-thien-ha/2195713/quyen-2-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.