Chương trước
Chương sau
9

 

Có lẽ đã nghe lời khuyên của ta, về chuyện hòa thân, Thác Bạt Linh Nhi chưa ngay lập tức đồng ý với hôn lễ do bệ hạ ban.

 

Nhưng nàng cũng không định để Tống Tĩnh An dễ chịu như vậy, nên mượn cớ muốn cùng Thái tử dành thêm thời gian tìm hiểu để đưa ra quyết định, cứ cách vài ngày lại mời Thái tử cùng đi dạo, trở thành cái gai trong lòng Tống Tĩnh An.

 

Thái tử cũng biết Tống Tĩnh An không vui trong lòng, nhưng vì sự hòa hợp giữa Đại Lương và Bắc Hãn, cũng vì đặc biệt dặn dò của bệ hạ, nên dù không muốn, hắn cũng phải tạm thời để Tống Tĩnh An sang một bên, đi cùng Thác Bạt Linh Nhi khắp nơi vui chơi.

 

Tống Tĩnh An đập vỡ thêm nhiều đồ đạc, thậm chí cả chữ họa và trang sức mà Thái tử đặc biệt sai người mang đến để lấy lòng nàng, cũng bị nàng ném ra ngoài phòng.

 

Từ sau lần ngã xuống nước tỉnh lại, nàng không còn là Tống Tĩnh An lặng lẽ không tranh không giành trước đây nữa.

 

Thời gian này, nàng được người ta ca tụng, hưởng thụ vinh quang, dễ dàng đạt được mọi thứ mình muốn, nhưng lại bất ngờ vấp ngã trước Thác Bạt Linh Nhi, thật là khó chịu.

 

Khi ta và Thác Bạt Linh Nhi hẹn nhau du ngoạn trong vườn, nàng đầy vẻ đắc ý, còn vui vẻ khoác tay ta, nói:

 

"Bây giờ Tống Tĩnh An cũng coi như đã nếm mùi bị phá hỏng nhân duyên, nhìn vẻ mặt thất bại của nàng ta, thật sảng khoái."

 

Ta mỉm cười bất đắc dĩ, đưa tay vén gọn mấy sợi tóc mai của nàng.

 

Kiếp trước vì Tống Tĩnh An, Thác Bạt Linh Nhi và ta không giao tiếp nhiều, khi đó ta chỉ biết nàng ghét ta, nên mỗi khi gặp ta luôn tỏ vẻ kiêu ngạo vô lý.

 

Bây giờ xem ra, cô nhóc này tuy có phần bướng bỉnh kiêu ngạo, nhưng cũng chỉ là người có tính cách đơn thuần, thích ai thì dốc lòng thích, không thích ai thì chẳng cho một chút mặt mũi, thật là thẳng thắn đáng yêu.

 

Khi ta chỉnh lại tóc mai cho nàng, Thác Bạt Linh Nhi bỗng phụng phịu, vẻ mặt hiện rõ sự chán ghét:

 

"Nhưng ta phải nói, Ngọc Cẩm tỷ tỷ hủy hôn với Thái tử cũng coi như là chuyện tốt."

 

"Mấy ngày qua tiếp xúc với Thái tử điện hạ này, ta càng thấy hắn không hoàn mỹ như lời đồn, đường đường là trữ quân, lại dễ dàng bị Tống Tĩnh An nắm lấy tâm tư, ngày ngày rầu rĩ thở dài, hoàn toàn không có phong độ trữ quân, thật chán ngán."

 

Nghe vậy, ta không khỏi nhướng mày.

 

Ngày ngày rầu rĩ thở dài?

 



Không ngờ Tống Tĩnh An lại khiến Thái tử si tình đến vậy.

 

Nghĩ lại cũng thật nực cười, trước đây Sở Vân Hành hành động lý trí và quyết đoán, luôn tỉnh táo, là một Trữ quân xuất sắc.

 

Hiện giờ, hắn lại có thể vì tình mà rối loạn, dễ dàng đánh mất phong độ và sự đúng mực.

 

"Linh Nhi, Thái tử là Trữ quân, Đại Lương cũng không giống như Bắc Hãn của muội. Những lời như thế này, sau này không được nói lung tung nữa, biết chưa?"

 

Thu lại cảm xúc, ta đang chuẩn bị cùng Thác Bạt Linh Nhi tiếp tục thưởng ngoạn cảnh vật trong vườn thì bất ngờ ngước mắt lên, ta nhìn thấy bóng lưng Sở Vân Hành đang vội vã rời đi.

 

Sau vài ngày bên nhau, Thác Bạt Linh Nhi cuối cùng cũng từ chối hôn sự với Thái tử và bắt đầu tìm kiếm người trong mộng khác.

 

Tống Tĩnh An như được giải thoát, cuối cùng đã yên tâm chờ đợi ngày cưới của nàng và Thái tử.

 

Ngày lập xuân, vốn là thời điểm vạn vật hồi sinh, nhưng năm nay lại lạnh lẽo lạ thường, thậm chí còn có tuyết rơi.

 

Tuy nhiên, Tống Tĩnh An vẫn được như ý nguyện ngồi lên kiệu hoa, bước trên nền tuyết trắng, cưới hỏi linh đình tiến vào Thái tử phủ, trở thành Thái tử phi chính danh.

 

Nhìn vào tướng quân phủ được trang trí đầy lụa đỏ, và tuyết trắng chất đống bên đường, ta kéo chặt áo choàng trên người, không khỏi thở dài một hơi.

 

Mùa đông năm nay, thực sự là hơi dài quá rồi.

 

10

 

Sau khi Tống Tĩnh An kết hôn, tướng quân phủ hiếm khi có những ngày yên tĩnh.

 

Nhưng chưa đầy một tháng, đông qua xuân đến, tuyết tan, đúng lúc dân chúng chuẩn bị canh tác mùa xuân thì khu vực Mộ Nam, nơi sản xuất ngũ cốc lớn nhất của Đại Lương, lại như trời đổ mưa liên tục trong hai tháng liền.

 

Những cơn mưa dai dẳng không chỉ nhấn chìm hàng triệu mẫu ruộng tốt mà còn gia tăng gánh nặng lên đê điều, cuối cùng dẫn đến việc đê vỡ.

 

Trong phút chốc, dân chúng khốn khổ không chịu nổi, oán than khắp nơi.

 

Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗
Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Truyện CHỈ đăng trên Fanpage "Xoăn dịch truyện" và web MonkeyD. Vui lòng KHÔNG reup.

 

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.