Ninh Viên bên này đã là buổi chiều.
Vú Vương bưng một chén tổ yếnchưng đường phèn lên lầu cho Cẩm Tú. Đẩy cửa ra lại phát hiện nàng không có trong phòng. Tìm khắp một vòng từ lầu trên xuống lầu dưới vẫn khôngthấy. Nàng chạy đi đâu vậy chứ. Bên ngoài loạn như vậy, Nhị gia đã dặnđi dặn lại hai ngày nay đừng đi ra ngoài. Tìm ra sau vườn mới phát hiệnCẩm Tú đang dầm dề mồ hôi mà dùng xẻng xới đất.
Vú Vương không khỏi há hốc mồm. “Cô Cẩm Tú… cô…”
“Tôi đang sửa sang lại vườn hoa một chút.” Cẩm Tú quay đầu cười. Ánh mặttrời chiếu lên mặt nàng, gương mặt đầm đìa mồ hôi như phát ra tia sángđầy sức sống.
Vú Vương không khỏi quan sát một lượt, lắc đầu nói:“Sửa sang lại vườn hoa cũng không gần gấp ngay lúc này. Hơn nữa ra ngoài tìm vài người làm công là được, cần gì phải tự cô làm? Cô thì có baonhiêu sức lực.”
“Phập.” Cẩm Tú lại xúc một đống đất, ra sức cắm cáixẻng ở một bên, hai tay chùi chùi lên trên người, quay đầu lại. “Khôngphải tôi tự khen mình. Vú Vương, những đứa trẻ lớn lên tại quê chúngtôi, không thể không biết trồng hoa. Cái vườn này của Nhị gia, cái gìcũng tốt, đất đai rộng lớn, trang trí xa hoa. Đáng tiếc là không có chút sinh khí nào cả. Liếc mắt nhìn qua thấy trống trơn, không có phong cảnh gì để ngắm. Bà nói xem, ở trong vườn trồng một mảng hoa cúc, vàng nè,tím nè, nở rộ cả lên. Sau đó dựng một cái hàng rào tre thấp thấp, thậtlà thú vị? Bên kia thì trồng hoa sơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-duyen/74403/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.