Vân Khanh sáng sớm đến thỉnh an Tạ thị, liền nghe thấy bên trong truyền đến thanh âm tức giận, nàng mỉm cười đi vào, hành lễ nói: "Nương sao sáng sớm lại giận dữ như vậy?"
Tạ thị nhớ tới lời đồn đãi sáng nay nghe được, thần sắc ngưng trọng nhìn Vân Khanh, con gái của mình nhu thuận nghe lời, làm sao có thể cùng khác nam tử tự định chung thân, liền hỏi: "Hôm kia con cùng Tề phu nhân đi ra ngoài, có mất đồ gì hay không?" Đây là khả năng lớn nhất mà bà có thể nghĩ ra.
"Nữ nhi chưa từng phát hiện bị mất thứ gì." Vân Khanh lắc lắc đầu, vẻ mặt vô tội, vì biểu đạt cẩn thận, ngẩng đầu nhìn Lưu Thúy đứng ở bên cạnh: "Em có thấy ta đánh mất vật gì không?"
"Tiểu thư mang theo cái gì đi ra ngoài, liền mang theo thứ đó trở về, không có nhiều cũng không có thiếu." Lưu Thúy cung kính hồi đáp.
Lưu Thúy làm việc luôn luôn cẩn thận, Tạ thị âm thầm suy nghĩ, không có đánh mất đồ, vậy còn có khả năng gì.
Nhìn thấy vẻ mặt nghi ngờ của bà, Vân Khanh ngồi vào bên người bà, chau mày lại hỏi: "Nương, chẳng lẽ có người nhặt được đồ gì của nữ nhi sao?"
Tạ thị đang cực kì lo lắng nên không có mở miệng, nhưng Phỉ Thúy nhanh mồm nhanh miệng, nói ra: "Tiểu thư, ngày hôm nay phu nhân còn trên giường, chợt nghe đến tiểu nha đầu bên ngoài nói huyên thuyên, hỏi tới thì biết được, hiện tại bên ngoài đều truyền tin người cùng một nam tử tự đính chung thân, ngay tại hôm kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-dich-nu/188270/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.