Vân Khanh vừa tỉnh lại, Phi Đan trông cả đêm liền sai tiểu nha hoàn bưng từng thứ mà khi dậy phải chuẩn bị lên. Lúc này ngoài cửa vẫn là cảnh sắc mịt mờ, có sương mỏng khi cuối xuân đầu hè, trong phủ lại có tiếng huyên náo văng vẳng.
Lưu Thúy đứng một bên đợi sau khi Vân Khanh rửa mặt, thay một bộ váy dài nạm trân châu màu đỏ tươi cho nàng, thêm một chiếc áo khoác lưng mỏng tay lỡ, nói: “Tiểu thư, ngủ sớm một chút, thần sắc quả nhiên xem ra có vẻ rất tốt.”
Phi Đan ở một bên nói: “Đó là đương nhiên, tiểu thư trời sinh đoan trang, bây giờ đã đẹp như thế này, đợi lát nữa mặc lên bộ y phục tân nương, chỉ sợ tân lang sẽ nhìn nhầm mở không nổi mắt ý chứ.”
Nghe vậy Vân Khanh giơ tay sờ lên hai má mình, cũng cười: “Miệng của hai người các em hôm nay thật ngon ngọt.” Bởi vì đại hôn, vì vậy trong miệng ai cũng nói lời tốt lành, may mắn, cũng là có ý tốt, Vân Khanh đương nhiên là biết.
Mặc xong quần áo và đồ dùng hàng ngày, Thanh Liên xách một hộp đựng thức ăn từ bên ngoài tiến vào, trên khuôn mặt thanh tú cũng mang theo một ý cười thản nhiên, nhìn Vân Khanh nói: “Tiểu thư, phu nhân dặn dò nô tỳ mang đồ ăn sáng đến cho người, trời đã sáng rồi, bảo người ăn nhiều một chút.”
Đợi lát nữa còn có một loạt thủ tục phải làm, ngày kết hôn này tân nương tử nói là không thể ăn gì, nhưng bây giờ ở trong nhà mình, Tạ thị đương nhiên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-dich-nu/1470769/chuong-421.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.