🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lưu Thúy vào cung luôn đi theo phía sau Vân Khanh, trước giờ vẫn biết trong cung hiểm ác, lúc theo Vân Khanh vào cung luôn cố gắng hạn chế mở miệng, tránh để Vân Khanh rước họa vào thân. Thế nhưng chuyện hôm nay khiến trong mắt nàng lộ ra sự nghi hoặc lớn, ngẩng đầu nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Vân Khanh, nhăn mặt hỏi:

“Tiểu thư, thứ cho nô tỳ ngu dốt. Hôm nay ngoại trừ trong cung Đông thái hậu, nô tỳ còn cảm thấy suýt chút nữa gặp nguy hiểm, ngoài ra lúc đi trên đường nô tỳ cũng chưa từng cảm thấy có chỗ nào không thích hợp?”

Vân Khanh ngẩng đầu nhìn tấm màn mỏng trong phòng bay nhẹ theo làn gió lùa qua khe cửa. Khóe miệng lạnh lẽo, nàng cất giọng: “Em có nhớ vừa rồi nơi chúng ta đi ngang qua là nơi nào không?” 

Lưu Thúy nhớ lại cảnh tượng trên đường lúc đó, nhưng nàng cũng không phải thường xuyên ra vào trong cung, đối với bố cục của hậu cung cũng không hoàn toàn nắm rõ, lắc đầu: “Nô tỳ chỉ nhớ nơi đó trồng rất nhiều hoa đào, chắc là nơi ở của phi tử nào đó! Lẽ nào là phi tử đó hại tiểu thư?”

Vân Khanh mỉm cười nhìn Lưu Thúy khẽ mím môi, cũng không trực tiếp trả lời câu hỏi của nàng: “Em có nhớ hôm nay lúc ở yến hội, Chương Oánh tán gẫu với ta có nhắc đến chuyện của Ôn tần hay không?”

Lưu Thúy suy nghĩ một chút, nàng vẫn luôn đứng ở phía sau Vân Khanh hầu hạ, đương nhiên có thể nghe được cuộc trò chuyện của ba người các nàng. Chương Oánh quả thực

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-dich-nu/1470750/chuong-402.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cẩm Tú Đích Nữ
Chương 402: Cả người đầy mùi giấm chua
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.