An Tuyết Oánh qua lại thân thiết với Vân Khanh từ thuở nhỏ, lúc này nghe xong lời của nàng, xoay đầu lại thấy biểu cảm của nàng liền muốn nhìn ra điều gì từ trên nét mặt của Vân Khanh. Không trách nàng suy nghĩ nhiều, kì thực Vân Khanh trong lòng nàng là người thông tuệ vô song, chỉ sợ có phải Vân Khanh đã biết điều gì hay không, nên mới cố ý tới hỏi nàng. Ánh mắt của nàng nhìn lên khuôn mặt của Vân Khanh nhưng thấy nàng ấy khép hờ nửa mi, lộ ra ánh mắt nửa mở mang theo sự quan tâm và lo lắng với nàng, liền cảm thấy có phải mình đã suy nghĩ quá nhiều hay không. Ngón tay nàng đặt lên bàn cánh hoa mai đã bị bóp nát, ánh mắt nhìn chằm chằm vào hoa văn trên chiếc đĩa sứ trắng, ấp úng nói: "Vân Khanh, chúng ta cùng nhau lớn lên tại Dương Châu, ngươi cũng hiểu được, mười sáu tháng giêng gả con gái là ý gì."
Giọng nói của nàng không nói được hết sự buồn bã và cảm thán, cũng là trong dự liệu của Vân Khanh. Ở khu vực Giang Nam, lấy phủ Dương Châu làm đầu, có lưu truyền một cách nói, ngày mười sáu tháng giêng là thời gian con chuột gả con gái. Con chuột chính là ý tứ không tốt, con chuột gả con gái chính là nói nhân dịp qua tết mau chóng đưa đồ không tốt trong nhà đi
An Tuyết Oánh là hòn ngọc quý trên tay An phu nhân, ở trong phủ cũng rất được lòng An lão thái quân, lại là con gái cả của An thượng thư, có thế nào cũng không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-dich-nu/1470746/chuong-398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.