Vân Khanh không ý thức được lúc này bản thân nàng thật đẹp, chỉ có Ngự Phượng Đàn nhìn thấy, một tia kiều mị từ đôi mắt diễm lệ thoát ra, nơi khóe mắt vô vàn phong tình khó nói lên lời, có thể khiến cho tất cả nam nhân đều lâm vào điên cuồng.
Trong đôi mắt Ngự Phượng Đàn ẩn chứa sự điên cuồng cùng bá đạo của nam nhân, nữ tử trước mắt này là của hắn, Vân Khanh là của hắn.
Vì thế động tác của Ngự Phượng Đàn càng ngày càng dồn dập, hắn có một loại dục vọng muốn thiên hạ nhỏ bé và yếu ớt yểu điệu trong lòng này, cẩn thận từng chút một, từng ngụm từng ngụm nuốt vào bụng, thưởng thức mùi vị chỉ thuộc về nàng, mỗi một chỗ, mỗi một tấc cũng không muốn buông tha, cứ như vậy mà nghiền nát, biến thành món ăn xinh đẹp nhất, ngọt ngào nhất và cũng là duy nhất của hắn.
Bàn tay bắt lấy hai tay nàng đã sớm buông ra, đôi bàn tay mang theo hơi nóng của nam tính trượt khỏi bờ vai nàng, từ đầu vai mảnh khảnh mượt mà hướng xuống bao phủ bờ eo mảnh khảnh kia......
Ánh trăng mông lung, đất trời rộng lớn không một tiếng động.
Toàn bộ trời đất dường như đang chăm chút duy trì cho sự thân mật của cặp tình nhân này, cho đến khi có vài giọng nói bất ngờ xuất hiện giữa khung trời đêm yên tĩnh.
"Nhị công chúa, chúng ta vào trong thôi."
Thanh âm quen thuộc truyền đến, Vân Khanh từ trong mộng cảnh lập tức bừng tỉnh, sau đó một tay đẩy nam tử ra, phượng mâu mở lớn thăm dò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-dich-nu/1470693/chuong-345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.