Khi Cảnh Hựu Thần nhìn sang bên kia, người trong đình cũng đã nhìn thấy hắn, cầm đầu là một nam tử mặt vàng mắt lồi nở nụ cười, sau đó cao giọng tiếp đón: "A, đây không phải là Cảnh đại nhân sao? Như thế nào lúc này còn rảnh rỗi lên núi chơi, không ở Hộ Bộ xử lý công vụ à?"
Lời của hắn ta nghe qua thì nhiệt tình, kì thực hàm chứa nồng đậm ý tứ châm chọc, đuôi lông mày cao gầy, bên trong đều là trêu ghẹo ác ý.
Cảnh Hựu Thần trong mắt xẹt qua một chút chán ghét, Thu Thủy cảm giác được tay hắn ôm mình hơi dùng sức, mang theo một cỗ tức giận mãnh liệt, thế nhưng trên mặt lại không thể không mang theo tươi cười, thân thiết nói: "Đúng vậy, thì ra là Lê Phò mã, Phương Tiểu Hầu gia, Cẩn Vương thế tử cũng ở đây, thật sự là khéo a."
Nam tử vừa nói chuyện chính là Lê Phò mã, mà hai nam tử ngồi đối diện hắn là Ngự Phượng Đàn cùng Phương Tiểu Hầu gia, từ xa nhìn về phía Cảnh Hựu Thần mỉm cười, xem như chào hỏi.
Lê Phò mã uống một ngụm rượu, lại ngẩng đầu nhìn Cảnh Hựu Thần, tiếp tục khinh thường nói: "Cảnh đại nhân a, đã rảnh rỗi đến đây, vậy thì lại đây ngồi một chút, vừa vặn ta cũng dẫn theo nữ nhân, nào nào, lại đây cùng nhau!"
Bên cạnh Lê Phò mã là một nữ tử xinh đẹp ăn mặc lõa lồ, xem cử chỉ và vẻ mặt cũng biết là nữ tử thanh lâu, trong mắt Cảnh Hựu Thần mang theo oán hận và chán ghét, hắn tuy rằng dẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-dich-nu/1470683/chuong-335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.