"Vậy ngươi thề, nói ngươi vĩnh viễn cũng sẽ không thích Ngự Phượng Đàn!"
"An tiểu thư, ngươi nếu thích hắn thì đi mà nói với hắn, ta không phải là mẫu thân của hắn, cũng không phải là vị hôn thê của hắn, ngươi hung dữ với ta cũng không chứng minh được cái gì, cũng không thể quyết định được cái gì! Hà tất ở nơi này dụng công vô ích!"
Vân Khanh khóe miệng ngầm cười, đôi mắt đen như hai trái thủy ngân, bên trong mang theo một tầng băng giá và tia cười nhạo, năm đó An Ngọc Oánh cực khổ theo đuổi Ngự Phượng Đàn mấy năm vẫn không theo được, nàng ở trong lòng đối với An Ngọc Oánh cũng có chút đồng tình, nhưng nếu An Ngọc Oánh vì thích Ngự Phượng Đàn mà nói ra những lời như vậy, thì một chút nàng cũng sẽ không đồng tình với nàng ta nữa rồi.
Thái độ của nàng càng lạnh nhạt lại càng khiến An Ngọc Oánh thêm sốt ruột, không khỏi lại tiến lên từng bước, mà Lưu Thúy đã tiến lên trước, đề phòng An Ngọc Oánh làm ra hành động quá khích.
"Vì sao ngươi lại không dám thề, có phải ngươi cũng muốn gả cho hắn hay không?"
An Ngọc Oánh bất chấp mọi chuyện mà hỏi, nàng ta đã không còn lo thị phi giữa hai người nữa rồi, thậm chí ngay cả tiếng xe ngựa đang lăn bánh càng lúc càng gần cũng không nghe được, cho đến khi bên tai truyền đến thanh âm của hắn mới làm nàng ta tỉnh lại.
"An tiểu thư đối với hôn sự của người khác lại cảm thấy hứng thú như vậy, chẳng lẽ là chuẩn bị đổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-dich-nu/1470638/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.