Từng tia sáng vàng nhạt bên ngoài theo ô cửa sổ rọi vào, chiếu lên mặt cô gái, Vân Khanh cầm một hộp hướng dương trên bàn rồi ngồi xuống trước gương trang điểm.
Chỉ nghe thấy một tiếng vang lớn ở cửa, một bóng trắng xông vào, nàng còn chưa kịp nhìn kỹ người trước mặt là ai thì đã bị gắt gao ôm lấy.
Mùi đàn hương nhẹ nhàng quanh quẩn ở chóp mũi.
Vân Khanh giật mình nhưng nháy mắt sau lập tức bình tĩnh phản ứng lại, mùi này không xa lạ gì với nàng cả, là của Ngự Phượng Đàn, nhưng bất quá, hắn xuất hiện ở đây là có mục đích gì?
Nhớ nhung sau bao ngày gặp lại, Ngự Phượng Đàn buông thân thể của nàng ra, xoay lại đối diện với hắn, tầm mắt gắt gao nhìn những đốm đỏ trên mặt nàng: “Nàng….. Nàng tại sao lại bị bệnh đậu mùa?”
Bả vai Vân Khanh bị hắn xiết chặt, nơi đó truyền đến một lực lớn làm cho nàng thoáng nhíu mi, không được tự nhiên, muốn đem tay hắn buông ra, nhưng Ngự Phượng Đàn lại nhanh tay bắt được tay nàng lại, hắn sợ nếu buông tay thì Vân Khanh sẽ biến mất trước mặt hắn.
Bị người ta khống chế động tác như vậy có cảm giác không thoải mái, Vân Khanh bình tĩnh nói: “Thế tử, ngài làm tay ta đau.”
Ngự Phượng Đàn lúc này mới ý thức được tay hắn dùng lực hơi mạnh, thoáng chốc thả lỏng chút ít, nhưng không có buông bàn tay mảnh khảnh của nàng ra, mắt phượng hẹp dài nhìn không ra được sự lo lắng: “Mặt của nàng có từng mời đại phu đến xem qua hay không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-dich-nu/1470576/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.