Sau vài ngày đổ mưa to, thời tiết lại tốt lên, Thẩm Mậu được mời, hôm nay cùng vài thương nhân tơ lụa khác cùng đi lên núi ở ngoại ô thưởng trà, sáng sớm đã thu thập xong mọi thứ cùng mấy người ra ngoại ô.
Đến khoảng giữa trưa, bầu trời đột nhiên bay tới đám mây đen, một bầu trời đầy nắng ban sáng, liền chuyển thành u ám, qua được một lúc liền rầm rầm đổ mưa to như trút nước, mưa dày đặc như một màn che, đem mọi thứ che phủ đến mờ mờ ảo ảo, nhìn thật mông lung.
Cơn mưa này đến thật nhanh nhưng đi thì thong thả, từng trận mưa rơi được một chút thì chỉ có tăng, không có giảm.
Tạ thị nghe tiếng mưa lớn, hơi hơi nhíu mi nói: "Cha con ngày hôm nay ra ngoài lên núi thưởng trà, hiện tại trời mưa, cũng không biết có tìm được chỗ trú mưa hay không, mưa lớn như vậy nếu bị ướt sẽ dễ nhiễm phong hàn." Thời tiết tháng sáu luôn biến ảo thất thường, lúc nắng lúc mưa, Tạ thị chỉ lo lắng Thẩm Mậu có thể gặp mưa hay không thôi.
"Nương, hay mẹ trước sai người nấu canh gừng, chờ cha vừa trở về, cho cha uống một chén lớn, cho dù có hàn khí, cũng có thể bức ra hơn phân nửa, cha thân mình vẫn luôn khỏe mạnh, chỉ cần không có ngâm lâu trong nước, sao có thể bị cảm lạnh được nha." Vân Khanh ngồi ở một bên, thêu túi lưới, cười đề nghị nói.
"Cũng phải, từ khi gả cho cha con, ta còn thật chưa thấy qua ông ấy đổ bệnh, nhiều nhất cũng chỉ là dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-dich-nu/1470543/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.