“Ít thì ba tháng, lâu thì nửa năm, còn phải xem tình hình trên biển.” Thẩm Mậu thật ra cũng không muốn đi, con trai vừa sinh ra, ông rời đi cũng có chút tiếc nuối.
Vân Khanh ngồi bên lắng nghe, không hiểu sao trong lòng có chút bất an, loáng thoáng cảm thấy lần xuất hành này cũng không an toàn như đã nói, nàng không phải là một người bình thường, mà là oan hồn tái thế làm người, loại bất an khó hiểu này, nàng lại có chút tin tưởng.
Kiếp trước Thẩm Mậu cũng ra biển, bình an vô sự trở về, nhưng kiếp này có rất nhiều thứ đã thay đổi, ngay cả đệ đệ cũng có, ai biết được liệu có phát sinh ra chuyện gì ngoài ý muốn hay không.
Vì vậy ngẩng đầu lên khuyên nhủ: “Cha, lúc này đi nước ngoài, không nói đến đường biển tốn nhiều thời gian, trên biển gió to sóng lớn, người đi như vậy, nếu dừng lại ở chỗ nào, chuẩn bị không tốt cũng sẽ hơn nửa năm, trong nhà không có cha, thì thiếu đi người tâm phúc.”
Được con gái xem là người tâm phúc, Thẩm Mậu rất tự hào, bất quá vẫn cười nói: “Những điều này cha đều biết, cho nên đã thuê người lái thuyền có kinh nghiệm, nên con yên tâm, cho dù phải đi nửa năm, mọi chuyện trong nhà đều dặn dò cẩn thận, Lý Tư cũng sẽ xử lý tốt.”
Mỗi năm trượng phu đều ra ngoài ước chừng nửa năm, Tạ thị đã thành thói quen, thấy thế cũng nói: “Vân Khanh, cha con đi ra ngoài lo việc buôn bán, trước kia trong nhà không có cha con, chúng ta đều vượt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-dich-nu/1470533/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.