Vân Khanh xem sắc mặt bọn họ, không giống như nói dối, nhíu mày: “Là ai chết?”
“Không… không biết là ai” Bọn nha hoàn đều lắc đầu, bọn họ nhìn thấy xác chết đã sợ đến mức toàn thân phát run, làm sao còn dám nhìn xem đấy là ai, chỉ có một nha hoàn hơi lớn tuổi, suy nghĩ một chút, mới kể lại sự tình từ đầu đến cuối, “Vì mùa thu lá rụng nhiều, ba người nô tỳ được quản sự hoa viên sai đi quét lá rụng, ai ngờ đến giếng nước phía sau hoa viên chuyên dùng để lấy nước để tưới…” Nha hoàn kia run lên, sau đó mới nói: “Phát hiện một cỗ thi thể, chúng nô tỳ chạy nhanh đi báo cho quản sự, cũng không biết bây giờ thi thể đó đã được vớt lên chưa.”
Thải Thanh đứng một bên nghe được che miệng kêu lên: “Không biết người chết là ai?”
Vân Kanh nghe thấy vậy gật đầu, nói: “Em đi trước báo cho Mộc đại quản sự, hai người khác đi theo ta đến chỗ giếng nước xem người gặp chuyện không may kia là ai.”
Vừa nghe thấy Vân Khanh muốn đi, Lưu Thúy ngăn cản: “Tiểu thư, nơi đó vừa có người chết, người không cần phải đến đó, tránh dính phải những thứ không sạch sẽ.”
Thải Thanh lập tức gật đầu: “Đúng thế tiểu thư, người đừng qua, quản sự trong phủ sẽ xử lý cẩn thận.”
Những thứ không sạch sẽ? Vân Khanh cười thầm, nếu nói không sạch sẽ nhất, chỉ sợ là nàng, nàng nhìn hai thô sử nha hoàn đang quỳ trên mặt đất nói: “Các người nhanh đi trước dẫn đường.”
Thấy nàng cố tình muốn đi, Thải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-dich-nu/1470529/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.