Nhìn cặp con ngươi tĩnh mịch lạnh lùng kia, Vân Khanh trong đầu hình thành một ý tưởng lớn mật, nàng lúc này đây nhất định phải một lần đem Liễu gia hoàn toàn kéo xuống, để cho bọn họ biết, vô sỉ sẽ có kết cục như thế nào.
Nàng gật đầu nói: "Có, nhưng là cần người hỗ trợ."
An Sơ Dương thật ra có vài phần hoài nghi, hiện tại nàng bị đẩy vào thế tiến thoái lưỡng nan, thế nhưng còn có thể nghĩ ra biện pháp giải quyết chuyện này, không thể không làm cho hắn cảm thấy có chút nghi hoặc, là thật có biện pháp giải quyết, hay là ngoài mặt chỉ đang gắng chống đỡ, cố ý nói như vậy?
Nghĩ đến nàng thà là tình nguyện cố gắng chống đỡ, cũng không nguyện ý gả cho chính mình, nội tâm tựa như bị mèo cào, khó chịu vô cùng.
"Ngươi nói."
"Lúc trước khi ta bị bọn họ bắt, nghe được đối thoại của bọn họ, trừ hai gã kia ra, còn có một người tên là lão Tam cũng là đồng lõa."
An Sơ Dương gật đầu nói: "Ân, thẩm vấn gã lão Nhị kia, hắn cũng nói còn có một kẻ đồng lõa, nhưng bộ đầu đã tuần tra chung quanh, hai ngày nay đều không bắt được hắn." Loại người buôn lậu này, thỏ khôn có ba hang cũng không đủ hình dung bọn hắn, bọn hắn xuất quỷ nhập thần, im hơi lặng tiếng, muốn bắt cũng không thể nhanh như vậy.
"Các ngươi đến xung quanh nhà của Liễu Dịch Thanh mai phục, hẳn là rất nhanh có thể bắt lấy gã." Vân Khanh nói.
"Vì sao?" An Sơ Dương lấy làm kỳ quái nàng vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-dich-nu/1470520/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.