Vân Khanh đem sách đóng lại, ngồi ở ghế trầm tư, Phượng mâu hơi trầm xuống, sau đó liền đứng lên, đi ra ngoài.
Thải Thanh thấy nàng vừa mới vào sân lại muốn đi ra ngoài, đuổi theo gọi: "Tiểu thư, nước tắm đã chuẩn bị xong, người chưa tắm rửa lại muốn đi đâu?" Tiến vào phòng sinh, lại xảy ra chuyện như vậy, giống như gặp phải điềm xui, nhất định phải dùng nước lá gột rửa mới được.
"Không sao, ta đi một lát thôi." Vân Khanh khoát tay, vẻ mặt trầm ngâm xuyên qua phòng ngoài, đứng ở đó đợi một hồi, liền nhìn thấy tiểu nha hoàn đưa đại phu ra cửa.
Nàng liền tiến lên, sau khi hành lễ với đại phu, thăm dò hỏi: "Làm phiền đại phu, hôm nay vất vả rồi."
"Không sao, thầy thuốc là như thế." Đại phu hôm nay nhìn thấy thứ không nên thấy, sớm đã có người cho hắn bạc, biết cái nào là không nên nói, chỉ là không biết vị đại tiểu thư này tới tìm hắn để làm gì.
Vân Khanh cầm khăn ở trong tay, trên mặt hơi lộ ra nghi hoặc: "Ta ở học viện cũng có học chút y lý (kiến thức về y học),cho nên đối với y thuật có chút hiểu biết, hôm nay phương thuốc kia đại phu ngươi nghĩ sau khi uống xong, trừ việc khiến cho rong huyết, còn có tác dụng phụ nào khác hay không?"
Đại phu nhớ lại đơn thuốc vừa nãy, lắc đầu nói: "Nàng ta thay mấy vị thuốc trong đó mà thôi, xác nhận sẽ không có vấn đề gì."
Chỉ biết như thế, Vân Khanh trong lòng kinh hãi, nàng lúc ấy ở trong viện bị việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-dich-nu/1470504/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.