Tuyết Lan nhìn trái nhìn phải một chút, nàng ta nhớ rõ Quy Nhạn các của tiểu thư còn cách chỗ này một hành lang gấp khúc dài nữa mới đến, sao lại dừng ở chỗ này, bèn cúi đầu âm thầm suy nghĩ.
Vân Khanh đi vào trong đình, Thanh Liên dùng khăn lau ghế đá mấy lần rồi mới mời nàng ngồi xuống, khoanh tay lẳng lặng nhìn Tuyết Lan.
Trong lòng Tuyết Lan lúc này đang cực kỳ khó hiểu, không phải là đại tiểu thư muốn mình đến Quy Nhạn các thêu tranh sao, như thế nào lại gọi mình đến chỗ này mà không nói câu nào. Từ lúc vào phủ đến nay, nàng cũng chỉ mới được gặp đại tiểu thư một lần ở viện của Tạ thị, theo lý mà nói, nàng ta cũng chưa làm gì đắc tội đại tiểu thư, nhưng nhìn tình huống như thế này giống như là tiểu thư đang muốn trừng phạt nàng ta.
“Ngươi đã báo lại chuyện của Trân Châu sao?” Thấy áp lực mà mình tạo ra cũng không khác biệt lắm, Vân Khanh mới thản nhiên mở miệng hỏi.
Tuyết Lan chờ nửa ngày, không nghĩ đến Vân Khanh vừa mở miệng đã hỏi chuyện này, tức khắc con ngươi trong hốc mắt đảo hai vòng mới gật đầu: “Dạ đúng, chuyện của Trân Châu là nô tỳ thấy được sau đó báo cho Phỉ Thúy tỷ tỷ.”
Vân Khanh từ lúc nói xong vẫn tỉ mỉ theo dõi thần sắc của Tuyết Lan, thấy ánh mắt nàng ta hơi rối loạn, trong lòng cũng đã phần nào rõ ràng chân tướng câu chuyện.
Nếu lúc trước là nghi ngờ, thì bây giờ đã khẳng định chắc chắn, tâm tư của Tuyết Lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-dich-nu/1470482/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.