Edit: Khánh Linh
Beta: Ishtar
Lời này truyền vào tai lão phu nhân khiến bà rất khó chịu, nhưng tưởng tượng lại mới vừa rồi chính bà nói muốn hưu con dâu, còn đối với di nương thì ngược lại chỉ có bốn mươi đại bản, nên liền tiếp lời: “Đánh xong quăng vào từ đường, cho nàng ngoan ngoãn ở trong đó tụng kinh niệm Phật, sao chép đủ một trăm lần [Pháp Hoa Kinh], ba tháng sau xét lại biểu hiện mới cho ra.”
Vốn đánh bốn mươi đại bản là đã đủ khiến cho người ta chết khiếp, Thủy di nương vừa muốn mở miệng cầu tình thì ai ngờ Tạ thị lại nói lời mỉa mai khiến lão phu nhân lại thêm vào hình phạt. Từ đường lạnh như băng này mà vào ở trong đó những ba tháng sau thì sợ là lão gia cũng không nhớ rõ mặt mũi nàng ta như thế nào ấy chứ. Nàng ta không muốn ở đó đâu nha, “Lão phu nhân, tì thiếp...”
Thủy di nương còn muốn mở miệng cầu tình, Tạ thị liền lạnh lùng liếc xéo nàng, “Thủy di nương, tội danh vu hãm chủ mẫu là cái gì chắc ngươi cũng rõ. Xem ra ngươi ngại thời gian suy ngẫm quá ngắn, cảm thấy ba tháng thật sự chưa đủ. Vậy ta liền thỏa mãn tâm ý của ngươi, thêm vào một tháng nữa đi, chắc cũng đủ cho ngươi bình tĩnh suy nghĩ.”
Đây là lần đầu tiên Tạ thị triển lộ uy nghiêm của một đương gia chủ mẫu ngay trước met lão phu nhân, trực tiếp định thêm tội cho Thủy di nương. Thủy di nương sốt ruột ngẩng đầu nhìn lão phu nhân, vẻ mặt cầu xin, “Lão phu nhân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-dich-nu/1470477/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.