Edit: Khánh Linh
Beta: Ishtar
“Vậy thì đơn giản thôi!” Dung nhan tuyệt mỹ của Ngự Phượng Đàn nở rộ ra một nụ cười tươi như hoa bung cánh rực rỡ dưới ánh nắng vàng, hắn chỉ vào Hoàng Tiểu Muội vẫn còn đang đứng ở bờ bên kia, nói: “Ngươi về lấy một bộ quần áo lại đây.”
Hoàng Tiểu Muội đang đứng bên bờ bên kia vắt quần áo ướt, nghe mình bị phu tử mặt mũi đẹp như tiên bên bờ đối diện điểm danh thì ngẩng lên nhìn, lập tức bị nụ cười như ngọc phát sáng kia làm cho hai mắt như mê như mộng, trái tim nhỏ trong lồng ngực nhảy nhót không thôi, nhất thời mặc kệ mọi thứ mà gật gật đầu: “Được.” Vội vàng xỏ chân vào giầy, linh hoạt đạp lên tảng đá rồi nhảy lên đường nhỏ.
Tiếp theo, Ngự Phượng Đàn nghiêng mắt quay sang nhìn Thanh Liên và Thải Thanh, mắt phát ra tia sáng như ánh chiều tà mê hoặc lòng người, nói: “Hai người các ngươi mang tiểu thư các ngươi đến chỗ lúc nãy rồi chờ ta.”
Thải Thanh đã muốn mơ mơ màng màng không rõ đông tây nam bắc, còn Thanh Liên thì định lực khá tốt nên còn có thể hỏi: “Tới đó làm gì?”
“Tới đó để hong khô quần áo cho tiểu thư các ngươi chứ làm gì. Nhanh đi.” Ngự Phượng Đàn hất hất cái cằm thon gọn, ánh mặt trời chiếu vào tạo thành một độ cong đẹp mắt, quay đầu nhìn Vân Khanh nói: “Nàng qua đó trước cùng các nàng ấy đi, ta cam đoan lát nữa quần áo của nàng sẽ có cách hong khô, cũng sẽ không bị cảm.”
Rõ ràng cùng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-dich-nu/1470463/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.