Kế hoạch sắp hoàn thành, đột nhiên nửa đường xông ra một Vân Khanh, sắc mặt Tạ di vừa xanh vừa hồng, hồng là bởi vì kế hoạch của mình tốt như vậy, tuy rằng xem ra Thẩm Mậu không nguyện ý, cũng may bà sớm đã tính toán, chỉ cần Thẩm Mậu uống chén canh này, toàn thân vô lực, chỉ có thể để bà sắp xếp, bà sẽ cởi quần áo Thẩm Mậu, cũng cởi luôn quần áo của mình, hai người ôm nhau đợi Tạ thị tiến vào thì mọi thứ đều xong, lại bị Vân Khanh xông tới phá hủy chuyện tốt của bà, xanh là vì nhìn thấy đáy mắt Vân Khanh lộ vẻ coi thường và khinh bỉ, dường như đã biết tính toán của bà.
Bà mạnh mẽ trấn định tinh thần, sắc mặt như bình thường, dày mặt nói: "Ta đưa chén thuốc cho uống tỷ phu, thấy huynh ấy say rượu, muốn đỡ huynh ấy đến phòng bên cạnh nghỉ ngơi một lúc." Trong thư phòng Thẩm Mậu có một căn phòng nhỏ, trong phòng tất cả chăn nệm đều có, có khi ông cũng nghỉ tạm trong này.
"Phải không?" Giọng Vân Khanh kéo dài, cười lạnh nói: "Xem ra nha hoàn của Thẩm phủ vẫn còn quá ít, lại để dì từ hậu viện tiến đến hầu hạ tỷ phu của mình nghỉ ngơi, cũng không biết dì muốn tỷ phu nghỉ ngơi, hay là cùng tỷ phu nghỉ ngơi đây?"
"Ngươi!" Bị Vân Khanh trực tiếp vạch trần tâm tư, cuối cùng Tạ di hé ra vẻ mặt già nua khó trốn, môi run run nói: "Ngươi là một cô nương chưa lấy chồng lại nói những chuyện này, không biết truyền ra người ta sẽ nói ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-dich-nu/1470421/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.