Sau khi nàng ngồi vào chổ của mình, từ bên cạnh lấy ra một chén chè hạt sen, một đĩa hoa quế cao nhỏ mới chưng ra, nói: "Biểu tỷ, vừa rồi nói nhiều như vậy ta thấy miệng khô, ngươi có muốn uống chút hay không?"
Vi Ngưng Tử nhìn vẻ mặt Vân Khanh ung dung, thoải mái ngồi đối diện mình, vẻ mặt thản nhiên đó với cảm giác đau đớn bên hông của mình tạo thành đối lập rõ ràng, vốn đã bớt đau rồi nhưng hình như đau lại rồi, nàng nhìn Vân Khanh, hít thở sâu, kìm nén buột miệng mắng: "Không cần."
Quả nhiên là Vi Ngưng Tử a, bị nàng châm chọc như vậy còn có thể chịu đựng được như vậy, không giận tím mặt, nếu là Liễu Dịch Thanh, chỉ e đã sớm nhảy dựng lên rồi.
Nội tâm Vân Khanh ca ngợi một câu, thản nhiên uống một ngụm chè hạt sen, lại cắn một miếng bánh, hạt sen mới vào miệng, vị đắng thanh lập tức bị vị ngọt mát của hạt dẻ che mất, đầu lưỡi cảm nhận được đắng cùng ngọt rất rõ ràng, quá ngon.
Ngẩng đầu nhìn thấy, để tránh chính mình phát hỏa nên quay đầu nhìn ngoài cửa sổ, ánh mắt nhìn vào mười đầu ngón tay đang gắt gao nắm chặt, trong mắt Vân Khanh long lanh, có thể liều mạng khống chế cảm xúc của mình, đúng là đối thủ khó chơi a.
Xe ngựa đến trước cổng thùy hoa, Vi Ngưng Tử liền giành xuống xe trước, giống như không muốn ở cùng Vân Khanh một giây nào nữa, Vân Khanh chậm rãi đi xuống, tao nhã vào cửa.
Nàng nhìn sơ qua tiểu nha hoàn quen mắt bên cạnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-dich-nu/1470406/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.