Lưu Thúy ngủ ở gian ngoài, nghe thấy tiêng ồn liền đứng dậy mặc thêm áo ngoài, đốt đèn, chỉ trong chốc lát, bên ngoài Quy Nhạn các liền vang lên âm thanh xô đẩy.
Vân Khanh vốn không ngủ, lúc này nghe thấy tiếng ồn, biết được việc mong chờ đã đến, lập tức mặc thêm kiện áo choàng xanh lam vân mây, nhẹ nhàng bước ra ngồi xuống ghế trong phòng, Lưu Thúy rót cho nàng một chén mật trà để ở trong tay giữ ấm.
Lúc này trong viện đã có một đám nha hoàn bà tử dẫn theo một người, Lý ma ma dẫn đầu trong đó, tiểu nha hoàn gác đêm thắp sáng đèn trong viện, toàn bộ sân đột nhiên sáng bừng lên, chiếu rọi khuôn mặt người đang bị áp đến, cũng là bà tử trông coi mà Vân Khanh gặp ở khố phòng.
Bà tử kia vốn đang có chút sợ sệt, nhưng thấy không đi đến viện của Tạ thị mà đến Quy Nhạn các, trong lòng xem thường, la hét: “Hơn nửa đêm các người bắt lão nô đến đây làm gì?”
Lưu Thúy vốn không thích bà tử này, nghe vậy nổi giận: “Láo xược, bà nhìn thấy tiểu thư không hành lễ còn lớn tiếng kêu gào, còn ra thể thống gì?”
Bà tử kia tròng mắt xoay chuyển, rồi mới hướng Vân Khanh quỳ xuống hành lễ, cười đến mặt mày nhăn lại: “Tiểu thư, sao đã muộn người như vậy còn cho người ta bắt lão nô đến đây, là có việc gì gấp sao?”
Bà ta nói năng tùy tiện, không có nửa điểm tôn kính, Lý ma ma thấy thế bước lên mắng: “Ngươi đêm hôm khuya khoắt lén lút đến khố phòng, bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-dich-nu/1470383/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.