Không bao lâu sau, Thẩm Ngọc đi theo Thẩm Lập Ngôn cùng đông đảo quan viên Binh bộ đi yết kiến Bình Huy Đế. Sau khi trở về, thấy Tuệ Nương và Đan Niên nhìn mình như có nhiều điều muốn hỏi, Thẩm Ngọc chỉ cười tủm tỉm nói Hoàng Thượng phong cho hắn và phụ thân làm phó thống lĩnh, chờ binh mã điều động xong sẽ xuất chinh đi biên cảnh. 
Đan Niên có chút tò mò, “Tại sao là phó thống lĩnh? Đánh giặc không phải là do phụ thân và ca ca chỉ huy sao?” Thẩm Ngọc nhìn về hướng hoàng cung, chép chép miệng. “Thống lĩnh là Binh Bộ Thị Lang Tư Lễ, giám quân là thái giám Đường Lịch.” 
Đan Niên nghe tin thái giám làm giám quân, nhất thời cảm giác da đầu run lên. Kiếp trước, nàng từng đọc không ít sách lịch sử, thời Tống có chiến dịch Thổ Mộc Bảo, quân Tống đại bại, thua chính là do giám quân thái giám Vương Chấn. 
“Ca ca nhất định phải đề phòng tên giám quân thái giám kia. Chuyện gì hễ có liên quan đến thái giám, đều không phải chuyện tốt!” Đan Niên tức giận nói. 
Thẩm Ngọc thở dài, “Ta hôm nay đã gặp Đường công công, tuổi không nhỏ, lúc còn trẻ từng đi theo tiên đế đến biên cảnh, cũng từng làm giám quân. Ông ta trải qua ba triều đại hoàng đế, rất được hoàng thất tín nhiệm. Nói vậy, hẳn là không phải hạng người vô năng.” 
Đan Niên không có cách nào, đành phải gật đầu, lại nhắc nhở Thẩm Ngọc phải cẩn thận để ý lão thái giám đó. Thẩm Ngọc ôm một đống lớn sách về quân đội Đại Chiêu về thư 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-dan-hoa/409937/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.