Thẩm Ngọc mới nghe còn tưởng mình nghe lầm, buồn bực nói: “Sao đột nhiên muốn đến đây học bắn tên vậy? Hồi còn nhỏ cho muội học thì ngại mệt không đồng ý…”
Đan Niên vừa thấy tại thời khắc khẩn cấp này Thẩm Ngọc lại có bộ dáng lão thái thái bắt đầu dong dài mình, lập tức trợn tròn mắt, nhỏ giọng kêu lên: “Huynh rốt cuộc có dạy hay không?”
Thẩm Ngọc đắc ý vô cùng, bình thường tiểu nha đầu này hay bắt nạt mình, hiện tại có thể túm được cơ hội trả thù rồi. Thẩm Ngọc lười biếng ôm lấy cánh tay, liếc mắt nhìn Đan Niên từ trên xuống dưới một cái, vui sướng khi người gặp họa rồi chậm rì rì nói: “Bắn tên, chuyện này cũng cần phải xem tư chất, gầy như muội vậy tay thì như chân…”
Đan Niên thấy Thẩm Ngọc là muốn châm chọc trả thù mình hai ngày nay bắt nạt chuyện của huynh ấy, nhảy lên trừng mắt với Thẩm Ngọc: “Không dạy muội thì muội đi tìm người khác để học”
Thẩm Ngọc cười ha ha, vô cùng đắc ý: “Muội có thể tìm ai dạy chứ?”
Lúc này bạn chí cốt Thanh Thanh có ý tứ, kiên định đứng ở một bên của Đan Niên nói: “Nếu không thì tìm cha tớ dạy cho, kỹ thuật bắn cung của ông cũng rất tốt.”
“Nếu Đan Niên cô nương không chê, Cô có thể đến dạy cho Đan Niên cô nương làm thế nào để bắn tên.” Đang lúc hai người đấu võ mồm, Đại hoàng tử ở một bên mỉm cười nhẹ nhàng nói.
Đan Niên tuy rằng cảm thấy tìm Đại hoàng tử dạy mình bắn cung thì không ổn lắm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-dan-hoa/409921/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.