Sau đêm thất tịch, Đan Niên bị Tuệ Nương nhốt ở nhà ép học thêu hoa và làm vài món quần áo đơn giản. Đan Niên mỗi ngày đều phải tìm Thẩm Ngọc phát tiết nỗi buồn chán trong lòng một phen, cuối cùng Thẩm Ngọc bị làm phiền đến nhức đầu vô cùng, tìm Tuệ Nương hô to không cần tra tấn Đan Niên nữa, muội muội sẽ trả thù, sẽ hành hạ con trai của nương đến chết!
Tuệ Nương hoàn toàn không bị đả động, dứt khoát nói với Đan Niên: “Muốn trộm lười, không có cửa đâu! Hai năm nữa đã phải gả tới nhà người khác, đến lúc đó đưa cho người ta một nàng dâu vừa dốt vừa lười, nương cũng không muốn bị thông gia trạc cột sống!”
Đan Niên gặp trắc trở, sờ sờ cái mũi, cảm thán nói: “Nương a, chuyến lấy chồng lập gia đình sao có thể nói trắng ra như vậy với con a?”
Tuệ Nương trắng mắt liếc nàng một cái, “Không nói trắng ra như vậy, con sẽ vẫn giả vờ nghe không hiểu. Chớ có lại nhàn hạ lười biếng, đừng tưởng là nương không biết lần trước hầu bao con làm là Bích Dao thêu!”
Đan Niên mặt mày đau khổ, cư nhiên bị phát hiện, uổng công nàng còn luôn mãi dặn Bích Dao phải thêu khó coi một chút.
Không đợi Đan Niên oán trách Bích Dao, Bích Dao đã ồn ào kêu to, “Tiểu thư, tiểu thư đang làm loại quần áo gì vậy?”
Đan Niên cắt tấm vải thành hai mảng lớn hình thân người, chuẩn bị khâu mép chúng nó với nhau, làm thành một bộ áo ngắn chui đầu và quần đùi. “Đây là áo ngủ, dùng để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-dan-hoa/409919/chuong-95.html