Đan Niên uốn người trong thảm lông, cười khanh khách, “Kỳ thực ngươi không cần ở lại hoang sơn dã lĩnh này, trốn chạy như chó nhà có tang, trực tiếp đầu hàng cha ta, ta còn có thể giúp ngươi cầu tình, thả ngươi trở về Lặc Xích.”
Gã mặt nạ đầu lĩnh phẫn nộ quát: “Muốn chết! Dám bất kính với chủ thượng!” Nói xong rút ra thanh đao bên hông, định dí vào cổ Đan Niên.
Mộ công tử nâng tay ý bảo hắn lui ra, gã mặt nạ đầu lĩnh không cam lòng thối lui sang một bên. Đan Niên lúc này chắc chắc Mộ công tử sẽ không làm gì mình, nếu đã bị quản chế, vậy nàng sẽ hết sức vui mừng dùng mồm mép chọc cho hắn không thoải mái.
“Thẩm đại nhân tinh thông quân sự, không chừng cũng có ý dạy dỗ nữ nhi không thua kém. Nếu ngươi nhìn không hiểu bản đồ này cũng không sao, người khác sẽ không thể nói gì ngươi.” Mộ công tử giận quá hóa cười, giơ cằm lên, châm chọc nói.
Đan Niên tâm tư khẽ động, tiến lên ngồi xổm bên cạnh hắn, không phục kêu lên: “Đưa qua đây, ta biết đi như thế nào!”
Mộ công tử dùng ánh mắt hài hước nhìn nàng, giơ giơ bản đồ trong tay, “Thẩm tiểu thư, thứ trọng yếu như vậy, ta làm sao có thể cho ngươi? Gạt người cũng phải có hạn độ.”
Đan Niên nhìn hắn, tươi cười càng lúc càng lớn, bỗng nhiên nhanh chóng thò tay giật lấy bản đồ trong tay Mộ công tử, đắc ý cười cười với Mộ công tử.
Vài gã mặt nạ bên cạnh liền khẩn trương lên, thanh đao trên người cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-dan-hoa/409881/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.